Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2025

Đọc thơ nhân kỷ niệm 20 năm báo Tuổi Trẻ tại nhà Văn hóa Thanh niên

 Bùi Chí Vinh

Đọc thơ Đen cho cố Thủ Tướng Võ Văn Kiệt mới lộ ra chất hào kiệt trong cách cư xử của ông. Khác xa cái đám đàn em của ông sau này lên cầm quyền thành phố. Tôi còn nhớ kỷ niệm 20 năm sinh nhật báo Tuổi Trẻ tổ chức tại sân khấu ngoài trời Nhà Văn hóa Thanh niên.

Hôm đó tôi được các MC dẫn chương trình là Lê Văn Nghĩa, Lưu Đình Triều, Nguyễn Đông Thức mời lên đọc thơ trước hàng ngàn khán giả trẻ tuổi chen chúc phía dưới. Phía dưới ở hàng ghế đầu còn có Bí thư Thành ủy Trương Tấn Sang cùng đám tùy tùng Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua, Phạm Phương Thảo và quan chức đủ loại. Sau khi các MC tung hứng cho tôi đọc một loạt thơ Tình gồm các bài NGÓN ÚT, THIẾU NỮ, CON GÁI BA MIỀN được mọi người hoan hô ầm ĩ thì tự nhiên tôi cảm thấy cần thay đổi không khí. Tôi thấy cần phải kéo mọi người xuống đất sau thời gian lãng mạn trên mây. Coi, trong hàng ngàn khán giả phía dưới còn có rất nhiều người không nhà, không hộ khẩu đang hàng ngày mưu sinh tối mặt vì cơm áo.

Thế là tôi đọc ngay bài thơ CĂN NHÀ NẰM MƠ sau lời tự giới thiệu. Bài thơ khiến không gian đang ồn ào bỗng im bặt. Sau đó trên hàng ghế đầu, đám quan chức lãnh đạo Sài Gòn lần lượt rút lui một cách có trật tự, dẫn đầu là Trương Tấn Sang, khi bài thơ vẫn chưa đọc hết khổ cuối cùng. Trời ạ, “một chính quyền vì dân” như ông Võ Văn Kiệt từng nói với tôi mà lại sợ nhân dân, sợ thơ và sợ cả tiếng vỗ tay chia sẻ của đám đông đến độ phải chuồn gấp, thì đúng là “một chính quyền xa dân” qua bài thơ kiểm tra tại chỗ.

Hôm nay đăng lại bài thơ trên như một kỷ niệm quá bi hài…

CĂN NHÀ NẰM MƠ

Anh sẽ lợp căn nhà

Đơn sơ vài vật liệu

Kèo cột không đi tiểu

Lên trí tuệ con người

Anh cần chiếc giường đôi

Hai đứa mình cùng thở

Chia nhau nỗi xấu hổ

Mà ông bà cắn răng

Đất nước bốn ngàn năm

Rộng dài như văn hiến

Sao đêm đi thấy điếm

Lợp nhà cạnh gốc cây

Ngày thấy lũ con lai

Căng lều nơi xó chợ

Vợ chồng mướn nhà trọ

Yêu nhau như ngoại tình

Căn nhà vừa tượng hình

Đã tan theo cơn đói

Anh dắt em lên núi

Không đủ giấy tờ về

Anh dắt em thăm quê

Định làm chàng Tô Vũ

Định làm một gã hề

Căn nhà không bảng số

Anh lợp hoài trong mê

Trời sinh anh yêu em

Mà không sinh hộ khẩu

Con chim có chỗ đậu

Con chó có nơi nằm

Anh và em lưu vong

Như người không quốc tịch

Đất nước giàu diện tích

Cho châu chấu, cào cào

Nỡ đâu nghèo lý lịch

Với những người yêu nhau?

BCV