Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Hiển thị các bài đăng có nhãn Kim Dung. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kim Dung. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

Cung đàn số phận (kỳ 3)

Hồi ức Lộc Vàng – Kim Dung chấp bút

Chương V: TÌNH YÊU

Có lẽ với bất cứ ai, cả nam lẫn nữ, cả đàn ông lẫn đàn bà, cả già lẫn trẻ, tình yêu là một miền khao khát đầy ám ảnh của cuộc đời. Nó vừa bí ẩn lại vừa rất thực. Vừa dễ nắm bắt, vừa rất mong manh. Không phải vô lý mà nhân loại đã phải tốn biết bao nhiêu giấy mực để viết về tình yêu, viết về những người phụ nữ, những người đàn ông đã gặp trong đời. Viết về những hạnh phúc cùng bất hạnh, về những vui sướng và khổ đau, về những thiêng liêng và thù hận….

Cũng chỉ vì yêu.

Có bao người không may mắn vì có khi suốt cuộc đời vẫn không gặp được một nửa kia của mình? Và có bao nhiêu người có được may mắn ấy, gặp được một nửa ngọt lành cùng cay đắng? Có câu nói của người đời ở đâu đó, tôi còn nhớ được, đại ý: Có hàng trăm hàng ngàn tình cảm giống như tình yêu. Nhưng tình yêu chỉ là duy nhất. Không biết câu nói đó đúng hay sai, nhưng những đêm dài lạnh lẽo, vắng Mai của tôi, một mình thao thức nhìn các con thơ ngủ say, tôi lại chiêm nghiệm về câu nói ấy. Những đêm dài như vô tận, vô tình nhà ai đó bỗng mở bản nhạc như nói thay hộ lòng tôi – người đàn ông mồ côi vợ. Tiếng hát của Hồng Nhung cất lên trầm lắng, da diết nhớ, da diết buồn, da diết thương: Bài “Một mình” của nhạc sĩ Thanh Tùng. Một nỗi cô đơn sâu sắc, thấm thía của người chồng khi người vợ đã đi về cõi xa xăm, khiến tôi không sao ngủ được.

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2018

Cung đàn số phận (kỳ 2)

Hồi ức Lộc Vàng – Kim Dung chấp bút

Chương IV: “MỘT NGÀY TÙ NGHÌN THU Ở NGOÀI”

Ngày 29/2/1971, cả nhóm chúng tôi bị đưa lên trại Hồng Ca (Yên Bái), chính thức bước vào cuộc đời của thằng tù. Trại Hồng Ca cách thị xã Yên Bái 40 km. Dạo đó, đường xá xa xôi, khuất nẻo lắm. Hai bên đường âm u rừng cây xanh lá, như cuộc đời thằng tù của chúng tôi ở phía trước. Đi ô tô thùng, đường xóc nghiêng bên này lại nghiêng bên kia. Có những đoạn cua dễ sợ, bên cạnh chỉ là vực sâu heo hút, lại có những đoạn chỉ thấy mây bồng bềnh trắng xóa. Xuống xe rồi mặt thằng nào thằng nấy xanh như tàu lá. Tới nơi, chúng tôi còn phải lội 09 con suối mới tới nhà tù.

Khi bị tạm giam ở Hỏa Lò, vì bí bức, có nhiều lúc tôi ngây thơ nghĩ, thèm bị đi tù, lên trại thay đổi không khí cho chân cẳng đỡ mỏi. Có biết đâu, đã là đời thằng tù thì phải lao động khổ sai, ăn đói, mặc rét, chịu đựng đủ nỗi nhọc nhằn không phải của kiếp người. Đến bộ quần áo mặc cũng sọc xanh sọc đỏ. Chỉ sau này quần áo tù mới chỉ một màu ghi. Đến con người cũng biến thành … con số – 927. Cách tổ chức ở nhà tù cải tạo lao động cũng rất khác. Tù nhân được phiên vào các nhóm khác nhau: Nhóm trồng rau, nhóm đóng gạch… Nhóm nào ở với nhóm đó. Cứ khoảng 30-40 người chung một nhóm. Nhóm tù chính trị riêng, tù thường phạm riêng. Đến nơi, bọn tôi được phiên vào nhóm trồng rau xanh. Riêng anh Lý Long Hoa phân vào nhóm trông Nhà kỷ luật – nghe cái tên đã thấy lạ. Nhà kỷ luật là nhà mà những người bị kỷ luật phải vào ở trong đó.

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Cung đàn số phận (kỳ 1)

Hồi ức Lộc Vàng – Kim Dung chấp bút

Chương III: “VỤ ÁN LƯU MANH – ĐĨ ĐIẾM – CỜ BẠC”

Cuối năm 1967, một buổi tối, anh Thành Tai Voi đến chơi và đàn hát với nhau ở nhà một người bạn, là anh Lý, ở số 01 Đặng Thái Thân. Cùng dự và nghe đàn hát  tối đó còn có mấy cô bạn gái của hai người. 02 giờ sáng, công an ập vào nhà anh Lý, bắt cả hội. Riêng anh Thành Tai Voi may mắn thế nào, tụt theo ống máng xuống đường và trốn được nên không bị bắt.

Cả nhóm bị đưa về đồn công an, phải khai hết mọi việc. Dĩ nhiên họ khai anh Thành Tai Voi nhà ở số 125 Triệu Việt Vương.

Anh LV- KDLộc Vàng và Kim Dung

Không may khi đó có một sự việc hi hữu. Đôi khi tôi nghĩ nó như là cái mầm họa, bắt đầu từ những việc chả ra đâu vào đâu, và chả liên quan gì đến mình. Vậy mà vô tình, nó lại là khởi đầu của những tai họa. Và cứ thế kéo đi xa, xa mãi với bản chất sự thật, dưới cách nhìn “hình sự hóa” của cơ quan công an khi đó. Sự thể là thế này: Chị gái của anh Thành Tai Voi có ăn cắp một chiếc xe đạp, đưa cho em rể và Thành Tai Voi đi bán. Không may, hai cậu bị bắt quả tang đang tiêu thụ đồ ăn cắp. Đưa hai anh em Thành Tai Voi về đồn, mấy ông công an nhận ra ngay:

–Thành ở 125 Triệu Việt Vương đây rồi!