Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Hiển thị các bài đăng có nhãn Teolinda Gersão. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Teolinda Gersão. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Ba, 19 tháng 9, 2017

Ý thức sáng tác truyện ngắn (kỳ 10)

Ví dụ Tân Tiểu Thuyết Bất Ngờ (New Sudden Fiction): “Chiếc áo lông chồn đỏ”

Teolinda Gersão

Ngu Yên dịch từ bản Anh ngữ của Margaret Jull Costa. Nguyên tác tiếng Bồ Đào Nha.

(Teolinda Gersão, nhà văn Bồ Đào Nha, viết truyện ngắn và tiểu thuyết. Cũng là cựu giáo sư đại học dạy Đức ngữ và văn chương, sinh sống tại Lisbon.)


Một hôm, trên đường về nhà, cô nhân viên tầm thường làm việc trong ngân hàng tình cờ nhìn thấy chiếc áo lông chồn màu đỏ, chưng trong cửa sổ tiệm bán áo lông. Cô dừng lại ngắm nhìn, cảm giác thích thú rợn người và nỗi thèm muốn đâm xuyên qua cô. Vì đây là chiếc áo mà cô luôn luôn ước ao. Nhìn những chiếc áo khác, treo trên giá sắt hoặc khéo léo trang hoàng trên chiếc ghế dài vải gấm thêu kim tuyến, cô nghĩ, không có áo nào giống áo này. Độc đáo, hiếm có, cô chưa bao giờ thấy một màu áo lạ thường, sắc vàng nhũ, lóng lánh ánh đồng, sáng rực như màu lửa cháy. Đầu hàng lòng hối thúc, cô đẩy cửa bước vào, khám phá tiệm đã đóng. Đành trở lại ngày mai, càng sớm càng tốt, trong giờ ăn trưa, hoặc buổi sáng, đúng rồi, sẽ phải tìm cái cớ để lẻn ra. Đêm đó, giấc ngủ chập chờn, thức dậy khó chịu, cảm giác hơi sốt. Cô đếm từng giây từng phút, chờ đến giờ tiệm mở cửa; đôi mắt liếc chừng, qua lại, từ đồng hồ trên tường đến đồng hồ đeo tay, trong khi giao thiệp với nhiều khách hàng khác nhau. Ngay khi tìm được lý do để chuồn ra ngoài, chạy một mạch đến tiệm, cô run lên vì tưởng tượng chiếc áo lông đã bị bán mất. Khi biết được chiếc áo vẫn còn, cô cảm thấy hết nghẹt thở, tim đập nhẹ nhõm, dường như máu tụ trên mặt đã chảy xuống, điều hòa.