Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Hạ Tháp. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Hạ Tháp. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Năm, 26 tháng 1, 2017

Chuyện một gã tâm thần

Truyện

Trần Hạ Tháp

1.

Những câu hỏi cũ mèm và nhàm chán. Người ta lặp lại y chang trong mỗi định kỳ kiểm tra bệnh lý. "Ông vào đây bao lâu rồi? Nhớ không?" . Và cứ thế, như máy hát vừa nhấn nút play, hắn trả lời kiểu đầu từ mòn nhẵn:

-Nhớ quá chứ. Ngày cái cổng kia kìa... Đấy, đóng lại sau lưng. Khi đã ngộ ra thì quá trễ.

-Ngộ ra à, còn ngộ thêm gì nữa?

-Nhiều lắm. Chẳng hạn qua một thời thanh xuân oan uổng do đã uống quá nhiều chất kích thích độc hại... Nói chung dần trở thành thiểu năng trí tuệ hay tình trạng không ngoài giải thích ấy. Khốn nạn, lại cứ đinh ninh thuốc bổ khoẻ tinh thần hiếm có.

-Ông muốn sớm ra khỏi nơi nầy chăng?

Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

Kẻ hát rong không cần quen biết

Truyện

Trần Hạ Tháp

1.

Đàn bò nhẩn nha bên từng nấm mộ. Riêng gã ngồi dựa lưng vào một tấm bia đá hướng mặt lề đường. Mắt nhắm, mồm gã chăn bò vẫn ê a hát mãi. Trần dừng xe gần đó, bảo thằng bạn ngồi sau lưng:

-Mi đi vô nhanh ra, tau đợi.

Hắn chưa chịu đi, ngơ ngác:

-Mày chờ chỗ nào? Đoạn quốc lộ đâu quán xá gì, trống không hà.

-Không cần biết, cứ ra là có tau... Mi rườm rà hoa lá cành khi mô rứa? Bỏ Huế đi mấy chục năm học đâu cái tật, hở chút ngồi quán ni quán nọ. Người Huế thân là về nhà. Không chơi quán xá nghe mi. Nhớ lại chưa? Tau đứng đây hút thuốc, không đi mô hết.

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2016

Cầm thú truyền kỳ

Truyện

Trần Hạ Tháp

1.

Trở thành hai con vật kiểng trong cơ ngơi đồ sộ của ngài Đại gia, chúng nghiễm nhiên xếp ở "số đỏ" trong danh mục số phận. Từ đấy, lắm giai thoại được khoác lên mình Khỉ và Vẹt để phù hợp "khí độ" của Đại gia chủ nhân lịch lãm. Câu chuyện kể dẫu mang sắc thái "truyền kỳ", cũng là cách đồng bộ với nghệ thuật giai-thoại-hoá của những ai từng quan tâm đến chúng.

Chuồng Khỉ, lồng Vẹt đâu cách nhau là bao. Tất cả đều tồn tại trong không gian mênh mông của khuôn viên toà biệt thự. Một hôm, chủ nhân triệu tập các tay chân thân tín bàn kế hoạch làm ăn. Có một kẻ ngó qua cửa sổ, vung tay chỉ cái chuồng Khỉ bên ngoài, nói lớn:

-Tại sao không là Hầu vương nhỉ?

Mọi người ngơ ngác. Chủ nhân gật gù đắc ý. Trợ lý đứng dậy, tiếp tục hiến kế sau cái đề tài vừa được gợi ý:

-Tây du ký ca ngợi Tôn Ngộ Không 72 phép thần thông quảng đại, Trời cho phong tước Tề thiên Đại thánh. Tôn Ngộ Không đã là mệnh Hầu vương, Hoa Quả sơn nơi triều đình chầu ngự đâu thể trống rỗng thế này? Em đề nghị thiết kế chuồng Khỉ cho hoành tráng hơn. Nhất là, cần có ngay Hoa quả sơn để ứng với "triệu cát tường", để linh khí càng thêm vượng phát... Thưa anh…

-Tốt. Giao chú mày tùy nghi chỉ đạo, thực thi ngay nhé…