Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2025

Thơ Giáng Vân

 Vô đề

 

1.

Thế giới chất ngất sầu đau

Các nhà thơ chìm đắm trong chữ và vần điệu

Các họa sĩ chìm đắm trong màu và bố cục

Người nông dân khóc trong vườn quả không bán được

Những cơn mưa rừng đang chuyển thành lũ quét

Rung chuyển những trận động đất và sóng thần

Hàng triệu sinh linh vùi chôn tan tác

Các nhà độc tài chìm đắm trong quyền lực chiến tranh

Mỗi một ngày những kẻ độc tài nướng hàng nghìn chàng trai trẻ đẹp vào cuộc chiến

Cơn khát của những kẻ điên đang điều khiển thế giới

 

2.

Chất ngất sầu đau

Con đường của tôi con đường của bạn

Chúng ta đơn độc trong nỗi buồn

Chúng ta chật hẹp trong định kiến

Chúng ta múa may trong những đường biên và nghĩ nó là vô tận

 

Không!

Chỉ có vô tận sầu đau

Cho tới khi nhắm mắt lìa trần

Cho tới khi anh không còn gọi được tên em

Và trái đất cũng tan vỡ

 

3.

Những câu thơ cứ ngân lên

Khi tình yêu đã khép lại

Em biết

những buồn thương cũ đã chết

Em biết

Anh đi tìm niềm hứng khởi mới

Bằng hy vọng em gieo trồng xưa

Giờ đã mọc

Trên đường anh về tình mới.

 

4.

Những người bạn của tôi hôm nay

Lo phiền và buồn bã

Chúng ta đều đi đến chặng cuối của mình

Nhưng sao con đường cứ dài mãi và ngày một nhiều bất trắc

Biết đời vô thường sao không thể vui lên

Ơi những người bạn hữu

Con cái chúng ta phải đi con đường của chúng thôi

Cũng vật lộn, thất bại, đơn côi

Cũng như chúng ta

Sống không hề dễ

Hãy thương xót chúng như chúng ta đã thương xót mình.

 

5.

Khu vườn nhỏ của tôi

Mọi thứ cây đều lớn lên

Dưới nắng và mưa và gió bão

Và rồi

Chúng đều tốt tươi và nở hoa

Cớ sao tôi lại buồn.

 

6.

Không kháng cự điều gì

Tôi đi vào  không

cuồng phong đã dịu

quả chín

gió nhẹ

màu đầy trên toan

mùa thu về loang khắp

tôi đi vào một tôi khác

 

7.

Trầm và buồn

Len lỏi trong từng mạch máu

Trong âm nhạc ngày mưa

Rồi tan loãng trong không khí

Cảm thấy

không sao cầm được

Làm sao cầm được

Ngay cả mình cũng hư không

 

8.

“Nụ cười em như một cuộn lá vàng

Mang hơi ấm ngập tràn khi mưa đến”**

Một câu thơ của Eluard

Chảy tràn niềm thương mến

Trên những năm tuổi trẻ của em

Những ước vọng tình yêu

Trải trên phố mùa thu với lá

Em trẻ như là gió

Em trong như mùa thu

Em viết những câu thơ ấm

Và ngâm nga những câu thơ Eluard

Và Eluard

Và em

Không chết bao giờ.

 

** Thơ Paul Eluard, nhà thơ Pháp