Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2025

Thơ Hoàng Thu Phố

 

mầu

trời lấm tấm mưa
anh đeo vòng tay ba mầu
cái nằm sâu nhỏ không quần không áo
nắng le lói dài tuôn kẽ lá
anh buồn bực
nỗi niềm dài rộng 
bàn chân nhằng nhịt lên tháng lên năm
bùn lầy
nhớ


như cơn đói ăn cục cựa
ai gõ cửa
ném vào một bài hát
vỡ toang
thời gian
chiêm bao
kỷ niệm
cái bóng,
cái bóng,
những cái bóng dắt tay nhau đi tìm lễ hội
nhảy múa nhạt nhoà

không tên (6)

những buổi sáng ngồi như u buồn
mùa hè không sương thèm cơn mưa lạnh
lấy xe nghi ngút chạy qua cầu
gió sông Hồng thổi 
cánh chim rực rỡ bay
mặt trời rọi xanh mùa hạ
người đàn bà rong rêu quẩy hàng hoa thiên lý
mồ hôi lấm tấm đẹp như mưa
đi qua
đi qua
những giấc mơ lìa cành rơi gẫy
bàn tay nâng niu
cốc nắng tràn ly
mảnh vụn lấp lánh vỉa hè
con chim xanh hót trên nhành cây đại
anh ngồi nghi ngút mầu ngày
bay
bay
bay

không tên (7)

buổi sáng
phố ngồi chơi
ly trà đá mầu vàng
mệt nhọc thở
mặt trời khói lung lay
người tình váy gầy ngái ngủ
những bình minh nôn nao giống nhau
anh ngồi giống anh như bao thuở khác
nghe một bản nhạc không sao nhớ nổi
bủa vây
tù túng
bay
khát vọng
cọng cỏ mướt u buồn
anh muốn nằm và đợi
bão gió
núi đồi
nguồn cội
mối tình trôi
rữa mục
bàn tay
giữa cuộc đời hồng tươi năm ngón
cái chết mê say

đám ma

phố
đời tư
khuôn mặt ậm ừ
mùa thu
lá vàng bay trên đầu
giọt nắng mỏng
loang loang
lâu quá không mơ
bàn chân ai chưa đi đã nhớ
mờ mịt
cô gái hôn cánh cổng mầu rêu
bụi thanh xuân bám mờ váy trắng
đi đi
đừng về nữa
những cánh chim
tiếng kèn đồng
đám ma
một linh hồn

thu


những lề đường tràn hoa cúc dại
anh ngồi với còm cõi buổi chiều
nắng lầy lội
buồn qua vốc tay
.
mưa đổ mùa
hơi thuốc mỏng gầy không bay lên được
lập lờ 
góc đường phố ngập
những tình nhân xa cách một ngã tư
.
quán áo nâu sồng
nhắm mắt
linh hồn mối mọt
những cánh cổng
mê dại
gió lùa

cúc

nhảy
cơn mưa doạ buổi chiều
làm sao về lại
hình bóng
giọt mù loà 
tháng mùa xưa
ngày long lanh yên bình có nắng
bàn tay 
cái bậu cửa mềm rêu ướt 
hàng cúc thơm phơi chiều chiều chạy giông qua ngõ
tiếng chuông xe đạp
đom đóm 
những buổi đi qua hè thu lẫn lộn
buồn đến lung lay căn nhà gỗ
hàng cúc tần cắt xén
những cánh lá bay mầu thơm tươi nhựa mới
khói
nhấc cả hồn người
mái gianh
sương ẩm
buổi chiều ngóng cha
leo lét hương ngày vào tối
mùi mồ hôi
mùi rượu nấu
mưa
lay lắt
hoa xoan
nhớ làng đặng
ngồi
vo viên những thinh lặng không trôi

                                    H.T.P