Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2024

Những năm tháng ở miền Tây gió Lào

Lê Hoàng Lân

Xách balô đi tới khu rừng trước mặt, được biên chế vào tiểu đội nằm ngay tuyến ngoài cùng của đại đội, hầm hai người, hắn và Khẳng (tên cậu rất hay nhầm, giờ vẫn không nhớ chính xác là Khẳng hay Khặng, vì gọi thế nào cậu cũng trả lời).

Cậu cao lớn, nhưng gầy, đôi bàn tay to một cách khác thường, nhiều hôm mưa sạt vách hầm, cứ đôi tay ấy cậu vét bùn, đắp đất, ngon lành chẳng xẻng cuốc gì, mọi việc, từ vào rừng chặt cây, làm lán, thổi cơm trong mưa gió, tất cả đều được cậu thực hiện một cách đơn giản, không hề cần cố gắng như hắn, nấu cơm trong cái hốc bên vách hầm vào trời mưa, nó là một nghệ thuật, điều hắn chưa bao giờ làm được, trong balo hắn có những tờ báo, hắn xin được, buồn hay lấy ra đọc, đọc hết thì dùng làm nhóm bếp, thấy hắn ê a, Khẳng bảo mày đọc tao nghe, chứ tao cả ngày không hết một trang, đôi lúc hắn thấy Khẳng đánh vần những từ có gốc nước ngoài, Khẳng rất chịu nghe, mọi thứ hắn móc ra từ những cuốn sách ngày còn ở nhà, Khẳng nghe chăm chú, có phần thán phục, vì thế mọi việc nặng nhọc, Khẳng làm hết, " tao dấn một tý thì xong" mày không lo.

Nằm rừng nhiều, đại đội sốt rét gần hết, ai cũng bị, riêng Khẳng cứ như miễn dịch, mấy viên kí ninh vàng khè, đắng ngắt, quân y phát cho, Khẳng toàn pha liều của mình cho hắn uống.

Lần lên chốt, hắn bị nặng quá, A trưởng bảo Khẳng cõng hắn về quân y trung đoàn cách đó gần chục km, hết đợt sốt, Khẳng lại xuống đưa hắn về, hắn đi không, Khẳng bảo mày còn yếu, tao khoác balô cho, về đơn vị, mày cứ nghỉ đi, tao lúc qua trung đoàn, xin bọn đồng hương được mấy tờ báo, tối mày đọc tao nghe nhé.

Khẳng bảo tao được học ít, lớn chút thì đi làm phụ bố tao (mẹ Khẳng mất sớm) nên chữ nghĩa rơi sạch, mày ráng qua hết đời lính, về học tiếp đi, tao đã vậy rồi.

Rồi năm tháng đời lính, nay đây mai đó, chuyển đơn vị mấy lần, hai thằng đứt liên lạc.

Khẳng luôn bảo tao thất học, nhưng nó đâu biết, có bao nhiêu trang sách, cao đến đâu, cũng không bằng những thứ Khẳng có.

Hắn vẫn bảo, những thứ mày có, nó hơn vạn trang sách.

Khẳng cười, mày động viên tếu nhỉ.

Khẳng bạn tôi, nó ra đi từ Lâm Đồng, đâu như huyện Lâm Hà.

Ảnh: thời điểm ở miền Tây gió Lào về ATK (chợ Chu - Định Hoá)