Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2024

Cô sẽ biết chúng con đang ở đâu…

 Lưu Trọng Văn

Gã điện thoại cho nhạc sĩ Nguyễn Cường ở Hà Nội nói ý định của gã cùng các nhà điêu khắc, hoạ sĩ Phạm Văn Hạng, Lê Thiết Cương, Cường Tuse và nhà báo Lê Kiên sẽ làm một Khu tưởng niệm 9 đứa trẻ mầm non đã bị lũ vùi chết ở Làng Nủ, Lào Cai. Khu tưởng niệm này sẽ là nơi bà con cũng như trẻ em cả nước tới viếng tưởng nhớ những đứa trẻ đã mất. Nhạc sĩ Nguyễn Cường rất cảm động nói với gã: ông làm ngay cho tôi lời về những đứa trẻ đi, tôi sẽ làm nhạc để tưởng niệm những đứa trẻ ấy.

Gã liền gửi cho Nguyễn Cường:

Lộc ăn nhanh vì mẹ bảo ăn nhanh chóng lớn.

Khôi ăn chậm vì mẹ bảo nhai kĩ no lâu.

Nam mơ thành siêu nhân

Bay như đại bàng.

Quân mơ vào lớp một

mẹ mua xe đạp

anh chở đến trường.

Đứa thích cây nấm vì nấm xoè ô che mưa cho kiến.

Đứa vẽ bông hoa bên suối

để suối thấy hoa mà êm trôi.

Cô giáo hỏi:

Ai thích múa nào?

Cả lớp giơ tay.

Cô giáo hỏi:

Ai yêu mẹ nào?

Cả lớp giơ tay.

Các con ơi, ước gì lúc này

cô thấy cánh tay các con với với trong bùn đất

Cô ơi, tay chúng con không giơ lên được nữa rồi,

chúng con thương cô không biết được

chúng con đang ở đâu.

Cô gửi xuống đây cây đàn, cái kèn, cái trống treo ở vách tường lớp mình

để chúng con đàn,

chúng con thổi kèn,

chúng con gõ trống

cô sẽ biết chúng con đang ở đâu.

Cô sẽ biết chúng con đang ở đâu.

Nhạc sĩ Nguyễn Cường sau khi nhận được lời ca từ của gã ngồi ngay vào đàn piano vung tay, vung râu kẽm, vung chiếc mũ da cao bồi khi đi ngủ cũng đội rồi hát…

Ai thích múa nào? Cả lớp giơ tay

Ai yêu mẹ nào? Cả lớp giơ tay…

Sáng tác xong, Nguyễn Cường gửi cho gã. Gã dốt nhạc, không biết hát nhưng nhìn những con chữ của mình nằm trên khuôn nhạc tự dưng bật khóc…

Ước gì thấy tay các con với với trong bùn, các con ơi!

Gã bỗng nhìn con số bạn đọc theo dõi gã, con số 123.456 làm gã giật mình…

This image has an empty alt attribute; its file name is image-9.png

This image has an empty alt attribute; its file name is image-10.png

This image has an empty alt attribute; its file name is image-11.png