Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2023

Thơ Đinh Trường Chinh

THƠ VỀ MẸ

 

Bài 1

 

tháng bảy về thăm mẹ

ghé chợ mua chậu lan

những nụ hoa chưa nở

mùa thu vẫn chưa sang

 

mua lan mừng tuổi mẹ

mẹ quên mất tuổi mình

quên mùa hoa đang rộ

trong ngày tháng lặng thinh

 

tháng tám về thăm mẹ

lan đã rụng hết rồi

mẹ chỉ còn giữ lại

những nhánh gầy trơ thôi

Mẹ 1. ĐTC

        Mẹ - Tranh Đinh Trường Chinh

Bài 2

 

đơm cho mẹ

chén cơm chiều

chải cho mẹ

mái tóc nhiều điểm sương

 

nghe mẹ nói lẽ vô thường

có buồn, vui đó

mà dường như không

 

đời đâu nhẹ tựa lông hồng

giữa quên và nhớ

đứng trông con về .

 

Bài 3

 

về đây thăm mẹ một chiều

một năm

một tháng

liêu xiêu một đời

 

mẹ là một giọt mưa rơi

mà sao thấm cả khoảng đời con xa

nhớ xưa ngồi trước thềm nhà

chiều trông ngóng bước chân xa mẹ về

 

chừ sao lòng mẹ bộn bề

trông con biền biệt chưa về thăm me.

 

Bài 4

 

chiều ghé về thăm mẹ

qua hàng cây liêu xiêu

mẹ ngồi trong bóng tối

thở những ngày quạnh hiu

 

-ai đó ?

      - con về đây

 

ngồi sửng im ngày lạnh

hơ tay bếp lửa chiều

phơi cho hồn ráo tạnh

hồn ráo tạnh bao giờ

 

lòng ai không là tết

tóc mẹ giờ bạc phơ

đếm ngày qua không hết

trăng vừa đầy cho đêm

mẹ là rằm tịnh lặng

con mãi khuyết một đời

đời chưa dài

đã ngắn.

 

Đ. T. C

Nguồn: Phố Văn