Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2021

Thơ Phạm Thị

GỌI

(thương nhớ tặng Châu Anh)

 

Dậy đi em

mùa thu về rồi

trên chiếc lá bàng đang tô son thỏi son có màu của những viên than đang đượm

giọt mồ hôi mùa hè bay lên thành hạt sương đậu trên mạng nhện

giăng cuối chái nhà…

 

Dậy đi em

mùa thu về rồi

Mình cùng nhau sửa soạn áo cưới bằng tấm khăn voan mình gom được trên mặt hồ mỗi sớm,

tiếng sâm cầm sẽ thành lời chúc phúc

riêng tặng đôi ta.

 

Dậy đi em!

mùa thu về rồi

sông bảo nước trong cho em rửa mặt

trời sai nắng ấm cho em hong tay

Anh để tình yêu trong anh cất lên tiếng gọi

Dậy đi em!

 

Những hoàng hôn từ đây có mùi nỗi nhớ,

Loài hoa gì bâng khuâng trên những con đường anh đã dắt em đi

Đêm qua, hoa lại nở rồi

Nào, dậy đi em!

 

Anh không nghĩ rằng mình có thể đi một mình dù con đường là dài hay ngắn,

Bước chân anh đã quen tiếng bước chân em

Nên nếu chỉ một mình

 anh sợ mình lạc lối

Làm sao tìm lại được em?

 

mùa thu về thật rồi

Em hãy dậy đi…

 

Hải Phòng, 18/07/2016

 

VƯỜN ĐỜI

 

Khi tôi sinh ra, bà trồng một cái cây

Khi tôi mọc chiếc răng đầu tiên, bà trồng một cái cây

Khi tôi sốt vì mũi tiêm chủng đầu tiên, bà trồng một cái cây

Khi tôi có kinh lần đầu, bà trồng một cái cây

Khi tôi đau khổ vì mối tình đầu tan vỡ, bà trồng một cái cây

Tôi chẳng mấy khi ở nhà

Vì mải mê với những chân trời khác

Chẳng biết dưới vườn-cây-đời-mình vẫn luôn xanh tốt

Có người ngóng trông

 

Hôm đưa bà ra đồng

Tôi về nhà trồng xuống một cái cây

Trong khu vườn đời mình tôi nghe trái tim mình rạn vỡ

 

Hội An, 02/05/2019

 

 

CỔ THỤ BUỒN

Từ em đi

Có kẻ buồn ngủ vùi trong vườn

lá và hoa mục ruỗng

Bốn mùa ủ dột

“Xuân hạ thu đông rồi lại xuân”

Đôi lần ghé xuống

 

Từ em đi

Có kẻ buồn xòe bàn tay đếm mãi

Những ngón tay không đủ

Những chỉ tay không đủ

Tháng ngày kéo ra vô tận

    

Từ em đi

Lá và hoa trong vườn mục ruỗng

Bốn mùa ủ dột

“xuân hạ thu đông rồi lại xuân”

 

Có nỗi buồn vụt thành cổ thụ

Hà Nội, 07/08/2021