Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 21 tháng 4, 2021

Tự viếng nhân ngày sinh… Lênin?

(Chuyện cười)

Hà Sĩ Phu

HTự dưng lại nói về ngày sinh của mình là điều thật vô duyên. Chắc chắn tôi không phạm điều vô duyên này nếu hôm nay, trước sinh nhật của tôi một ngày, anh chị Huỳnh Nhật Tấn bạn tôi không đem tặng tôi một chậu hoa mừng sinh nhật rất tươi đẹp.

Tôi cảm ơn anh chị đã nhớ ngày sinh của tôi thì được trả lời:

- Anh sinh đúng ngày sinh Lênin thì khó gì đâu mà phải nhớ? (Anh Tấn từng là Phó Giám đốc trường Đảng của tỉnh thì chắc quá quen với ông Lênin rồi!).

Anh chị Tấn đặt chậu hoa lên cái tháp thờ mà tôi thờ người vợ quá cố của tôi, rồi thắp nhang và khấn vái. Nhưng chắc anh chị Tấn không biết việc mừng Sinh nhật này lại rất liên quan đến một nỗi niềm của người bạn đời tri âm quá cố của tôi trên bàn thờ kia!

Xin kể. Lần sinh nhật cách đây sáu năm, lúc ấy vợ tôi còn khỏe mà tôi ốm yếu, nên nàng nghĩ rằng tôi sẽ chết trước. Nàng yêu cầu tôi phải làm một Câu đối tự viếng để nàng sử dụng lỡ khi tôi qua đời. Tôi nghe lời và đã làm Câu đối tự viếng, in vào một tấm hình như tấm ảnh thờ (hình bên).

Câu đối rằng:

-Triết lý dăm câu cười Thế sự!

-Văn chương mấy chữ khóc Nhân tình!

Bởi tôi nhớ câu thơ như lời ước nguyện của một ông Đồ xứ Nghệ, người bạn thơ của tôi tên là Tú Sót:

Mong cho thiên hạ gần xa

Được cười được khóc như là trẻ thơ!

Sống gần hết đời người lại chỉ mong được như trẻ thơ, được khóc được cười, được khen được chê đúng lẽ tự nhiên, không bị người đời uốn nắn để phải giả cười, giả khóc, giả tung hô, giả đóng trò cùng “ngày hội” toàn dân nô nức… như thiên hạ, vậy thôi. Chẳng biết trời xui đất khiến thế nào mà cha mẹ lại sinh tôi vào đúng cái ngày sinh của ông lão khét tiếng ấy, để bạn bè đến mừng sinh nhật tôi lại cứ nói đùa là hôm nay mừng sinh nhật ông “Lê Văn Nin”? Hì... hì…. để cho buồn vui lẫn lộn?