Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2021

Nhủ lòng cuối năm

Nguyễn Thị Thanh Bình

 

Thôi em

chuyến metro cuối đã về trạm

bao giờ

anh ta cũng là người đến muộn

đã quá nửa đời trên trái đất khô

đã thử bao lần làm tình nhân đứng đợi

đã toan yêu một người,

nhiều người trong đời sống

cuộc đời đâu cách chi giải mã nổi

phần số của những con tàu đắm

dưới biển sâu cơn mộng

em cũng không cách chi biết được

chuyến xe nào đi về hư không

Vẫn là những ngày cuối năm

trống rỗng

mở toang mọi cánh cửa

căn phòng lạnh lẽo

bóng tối ký ức

cành hoa trắng ướp giữa dòng thư cũ

áo trắng, sáng nắng

mùa xuân quê nhà, môi cười chim hót

quanh sân trường màu xanh rất xanh

Cho em nhủ lòng

thôi thì cũng một lần

mở toang mọi cách cửa

đuổi hết những tuyết giá mùa đông

những cảm giác lạc lõng

dù sao

cũng sắp bước qua một ngày của năm mới

ở một nơi

không còn những đóa mai

và em đang phát hiện

mọi người đang hối hả sống

 

Còn anh đúng là một kẻ luôn luôn đến muộn

khi chúng ta

đã không bao giờ còn trẻ nữa

khi em

cũng đã chìm lỉm quá sâu

trong đời sống

mênh mông

và khi không ai

còn đủ sức chở mùa xuân về...