Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017

Giới thiệu chùm thơ của một gương mặt thơ trẻ: Nguyễn Thị Thúy Hạnh

 

(Rút từ facebook của Văn Giá)

Mấy hôm nay, nhà thơ Nguyễn Việt Chiến và nhà thơ Hoàng Xuân Tuyền đang náo nức mở trang thơ Hậu hiện đại. Điều này, thể hiện một ao ước làm mới thơ hiện nay. Điều này cũng là một chỉ dấu cho biết thơ hiện nay đang vào hồi bế tắc.

Cách đây ít hôm, một nhà thơ có quan hệ rộng rãi với các tổ chức văn hóa quốc tế (dự định giới thiệu một vài gương mặt thơ trẻ hiện nay để tham dự một cuộc sinh hoạt thơ do một tổ chức quốc tế thực hiện tại Việt Nam) có bảo tôi giới thiệu vài cây bút thơ trẻ để chọn, với điều kiện phải mới về tên tuổi, đặc biệt phải mới về thơ. Tôi cảm thấy rất khó. Có thể mình chưa bao quát hết. Phần mà bao quát được thì lại không phải là mới...

Cuối cùng, hình như cũng là một cơ duyên, tôi đã tiến cử cây bút thơ trẻ Nguyễn Thị Thúy Hạnh.

Thơ Hạnh là thơ mang tâm thế của một nguòi trẻ, một trí thức trẻ, ngưới có điều kiện tiếp xúc với các nền văn hóa/văn học thế giới, một người làm thơ không chịu dễ dãi, có kỷ luật trong viết và xuất hiện. Lối viết của Hạnh đầy u buồn, lắm khi tuyệt vọng, với nhiều ám ảnh về sự tan rữa, cái chết, ngột ngạt, mộng mị, hoang loạn... trong những biểu đạt thanh tân.

Tôi tin thơ Hạnh xuất hiện lúc này, khiến những ai tha thiết với thơ ca có hy vọng để tin rằng thơ vẫn đang vật vã để làm mới, và chỉ có thể được làm mới từ những người trẻ.

 

***
Chùm thơ 5 bài của Nguyễn Thị Thúy Hạnh

HÀ NỘI

Em lộ một nốt ruồi
Đường cong em vừa thở
Em lộ tê tái mùi
Hà Nội đêm nồng nhớ

Hà Nội của tôi
Hà Nội từ bi
Hà Nội thiu thiu nửa tỉnh nửa mê
Lem nhem khói bụi và đăm đắm đêm khuya
Hà Nội em
Môi hồng như vết thương he hé

Giai nhân nhìn tôi màu mắt cà phê
Tôi nhúng nỗi cô đơn vào sữa
- Truyền hình chiều nay lại một tin buồn nữa
Và chúng ta sớm mai vẫn thức dậy 6 giờ

Bàn tay tôi mười ngón lắng nghe
Tiếng gió đưa trên nóc nhà thờ lớn
Biển hiệu quảng cáo và chữ Hán trên cửa chùa lên tiếng
Tiếng bi bô của cây cỏ làm người

Nhưng đêm nay ai lắng nghe tôi
Khi tôi viết bằng một ngôn ngữ khác?

Hà Nội tôi và Hà Nội em
Hà Nội thơm những da thịt hở
Đừng khóc nhé những đôi môi màu đỏ
Chúng ta còn sống đây Hà Nội còn thở
Mỗi sớm mai vẫn lộng lẫy ra đường
Sau lưng tôi
Một chiếc bóng bị thương.

18/11/2016

MƯA LĨNH NAM

Lĩnh Nam mưa
chiều quái nắng
anh chích ngón tay
chảy giọt máu buồn

anh chăn đường chiều
chín mươi chín dấu chân thiếu một
đêm nay ta bói Đường thi
cỏ Lĩnh Nam buồn rối tóc em lùa
nghìn nụ hôn dao cứa
anh hôn em môi trắng
răng trắng
tóc trắng
da trắng
ngực trắng
tràn thân thể trắng
trắng sinh lời
ngón tay trắng
bàn chân trắng
xương trắng
thịt trắng
tử vi trắng
số trắng
phận trắng
tzắng Man Nương
anh yêu em mộng khép không thành
mái tóc em một cầu
vồng gãy
anh yêu em giai nhân cỏ dại
Lĩnh Nam mưa tốt máu tươi

18/2/2017

MỸ DẠ NGÂM

Những bàn tay tự tử trong gió
những cánh hoa đội mồ để múa
tôi ngắm đêm
mưa như sóng mênh mông
Mưa trong trăng
Vành môi cong cong
Lấp lánh nước mắt

Thập giá thơ
Treo những cơn đau
Kéo dài nghìn năm
Mỏi thân xác tôi
Những câu thơ chữ thập

Ngày hôm sau bình yên
Cơn gió anh hôn những giọt nước mắt
Trên môi em

TRONG NỖI ĐAU RÙNG RỢN

Những con sâu bò trên cánh huệ
Nỗi buồn đục khoét trái tim
– Phải chăng sự trong sáng không thể nào bao bọc
Em lặng thinh
Bấm một cung đàn . . .
Sự buốt lạnh từ cánh huệ truyền sang
Nhuộm trắng mái tóc
Em thay nước của bình hoa
Những con sâu không biến mất
Trong bức tranh của em
Hoa huệ trắng vẫn là hoa huệ trắng
Nhưng từ ký ức
Hương thơm không làm quên lãng
Những con sâu trên cánh hoa.

ĐÊM VIẾT Ở BẮC KINH
Cái giá phải trả cho những câu thơ của anh
Là một trái tim vỡ tan

Như đoàn tàu rời ga nỗi khổ
Em đi đâu?
Ngày nắng hạ chói tiếng chim
Mùa thu tóc khói
Giọt nước mắt không chịu khô trong lòng tay
Khoét sâu trong anh chín tầng cô đơn

Em đi đâu?
Anh nghe trái tim khô giòn đang vỡ
Em như đợt tuyết tan vào mùa tuổi trẻ
Để lại cho anh nỗi đau nóng bỏng cuối cùng
Những cơn gió như nghìn mũi kiếm
Trên da thịt ngôn ngữ tứa máu
Anh gối đầu trên những câu thơ tiền nhân
Đêm mơ thấy Nguyễn Trãi bị chặt đầu
Và Nguyễn Du già nua vớt bóng nàng Kiều

Anh mơ thấy em mỏng mảnh bước vào
Khuôn mặt như mảnh trăng vỡ
Tết Đoan ngọ
Anh chèo thuyền trong tâm linh vớt những câu thơ thoi thóp thở
Khóc òa nỗi tủi thân xứ sở
Trên tay anh là gò má em thơm
Như bông hồng nở trong cấm cung
Anh muốn vẽ em như bầu trời quê hương
Trong lành và bình yên
Nơi đổ nát và hiểm nguy anh sống

Trong tim anh
Nỗi linh cảm là bóng mây đen
Em đừng buồn, đừng giận, đừng thương
Khép nép cười sau cánh cửa Phật
Ni cô trao cho anh một chiếc áo thơ
Chẳng thể tránh được tài hoa thì mệnh bạc
Nước mắt rơi như cầu kinh
Cho anh đất khách hoang bạt

Những người bạn anh
Người da đen nhảy múa trong ánh lửa
Khoảnh khắc quên đi một châu Phi đói nghèo
Người châu Âu thở than về đồng Euro sụt giảm
Anh muốn mua lại một thế giới đã mất giá
Chôn vùi những giấc mơ thanh thản
Người Nhật và người Hàn bàn về phương pháp tự sát
Bên rượu sake và rau kim chi
Máu người bạn học tự tử đỏ trái tim anh
Nỗi buồn như mảnh xương vỡ trong thân
Người đạo Hồi cầu thánh Ala
Mỗi ngày gặp nhau đều bàn về tôn giáo
Tâm linh nào cho anh neo đậu
Niềm tin nào?

Anh giả vờ yêu em
Giả vờ tin mình tử tế
Đức tin cay đắng của tuổi trẻ
Anh phải làm gì?
Những mũi tên lạc lõng trong không trung
Có thể trúng một trái tim bất hạnh
Anh không khóc cho định mệnh
Anh chỉ khóc khi, ngôn ngữ của anh là ngôn ngữ cuối cùng.

(Trích trong tập bản thảo "Di chữ" sắp xuất bản)