Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

Trung tâm nghệ thuật đương đại lớn bậc nhất Việt Nam

(Thethaovanhoa.vn) - Bằng triển lãm TechNoPhobe khai mạc lúc 18h ngày 31/3 và kéo dài trong 6 tuần, Trung tâm nghệ thuật đương đại The Factory (FCAC) cũng chính thức đi vào hoạt động. Như lấp vào khoảng thiếu vắng về không gian đương đại, tuy mới ra mắt, nhưng The Factory (1000 mét vuông) đã cho thấy quy mô và sự bề thế hàng đầu của mình.

Mục tiêu chính của The Factory (15 Nguyễn Ư Dĩ, quận 2, TP.HCM) là tạo ra một không gian cho các triển lãm đương đại, thư viện nghệ thuật, nơi lưu trú, trao đổi và làm việc.

clip_image002
Tác phẩm 'Laser Target Shooting' của Ưu Đàm khi sắp đặt

Triển lãm TechNoPhobe giới thiệu tác phẩm tiền phong của nghệ sĩ đương đại hàng đầu Ưu Đàm Trần Nguyễn, và các nghệ sĩ mới nổi như Truc-Anh, Lê Thanh Tùng, Cao Hoàng Long, Nguyễn Hồng Ngọc Nâu và Thierry Bernard-Gotteland.

Sự kiện kéo dài 6 tuần này cũng mở ra một chủ đề rộng và lâu dài hơn, đó là Saigon Now, gồm một chuỗi các hoạt động nghệ thuật, sáng tạo. “Việc xây dựng một mạng lưới nghệ thuật tại Việt Nam để giáo dục và lan truyền cảm hứng cho cộng đồng là rất quan trọng với tôi”, nghệ sĩ Ti-a Thuy Nguyen - nhà sáng lập The Factory - cho biết.  

Mỗi nghệ sĩ tại TechNoPhobe có cách tiếp cận tinh thần đương đại riêng, nhưng đáng chú ý hơn là tác phẩm License 2 Draw của nghệ sĩ Ưu Đàm. Tác phẩm này có điểm lý thú là bất kì ai có điện thoại thông minh và ứng dụng kèm theo đều có thể tham gia tạo tác chung một tác phẩm tại một địa điểm cố định. 

Ưu Đàm kể rằng khi License 2 Draw trưng bày tại Nhật Bản và Australia gần đây, nhiều khán giả đã không muốn tin vào điều mà họ đang làm. Tác phẩm được tựu thành ngoài chủ đích và sự quán xuyến của tác giả.

clip_image004
Và khi hoạt động

Anh còn 3 tác phẩm khác tại triển lãm lần này, trong đó có Laser Target Shooting khá bí ẩn, kì dị. Nó trông giống như căn phòng của rô-bốt, nơi các tia laser màu xanh đỏ chăm chỉ đốt cháy bề mặt để tạo nên tác phẩm. Chính khán giả là người điều khiển các tia sáng này bằng điện thoại của mình, tác giả không thể chi phối.

Trong thông cáo đưa ra, có đoạn: “The Factory là trung tâm nghệ thuật đương đại đầu tiên tại Việt Nam, với một không gian hiện đại đạt tiêu chuẩn quốc tế”. Đây là kết luận hơi vội vàng, nên có thể gây tranh cãi, nhưng nó phản ánh được tình trạng khan hiếm các mô hình nghệ thuật đương đại. 

Rõ ràng Việt Nam chưa có một bảo tàng riêng về nghệ thuật đương đại, mà ngay trong các bảo tàng chung cũng thiếu các không gian riêng cho đương đại. Đa số các trường cũng không có chuyên khoa hoặc chuyên bộ môn về nghệ thuật đương đại, nên sự thiếu thốn đến từ căn bản.

Nhìn từ khía cạnh này, những nỗ lực của Ti-a Thuy Nguyen và cộng sự là đáng ghi nhận, ủng hộ. Họ cũng đang chuẩn bị xây dựng một The Factory tại Hà Nội.

Văn Bảy

Nguồn: http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-giai-tri/trung-tam-nghe-thuat-duong-dai-lon-bac-nhat-viet-nam-n20160331165807348.htm