Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015

Tưởng nhớ Bửu Chỉ: Dự cảm

Nguyễn Thanh Văn
Tặng Bửu Chỉ

Không hiểu sao những giấc mơ cứ rơi đều như lá đổ
Dáng tôi đang chầm chậm xuống dốc đời
Những hạt mưa gần màu nâu, những hạt mưa xa tim tím
Rồi hết thảy mờ dần, tôi lạc mất tôi

Không hiểu sao trong khu vườn ký ức nhợt nhạt xanh
Chợt hiện lên hai hốc mắt em đầy ắp bóng tối
Đêm cuối cùng cuộc chiến tranh còn sót đúng một nhịp cầu
Nơi tôi nán lại vẫy tay giã biệt
Chút tình xưa và cả tuổi xuân tôi


Không hiểu sao ngậm ngùi ngay giữa tâm tôi
Một ngõ về vô tăm vô tích
Có hồn ai chưa nguôi ngoai tiền kiếp
Sau sương mờ da diết gọi tên ai

Không hiểu sao cuối mỗi cơn hôn mê, thế giới sắp tận cùng lại mênh mông hơn nữa
Từng mặt trời đỏ hồng ngủ mơ trong vắng lặng ban trưa
Những bến bờ cứ lùi xa thêm mãi
Những khoảng sáng chạm lên môi bóng tối
Nơi đâu đó có một trái tim chưa ngừng khắc khoải
Từ vô cùng còn gọi mãi tên ai.