Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2024

Thơ Vũ Thị Thanh

Có một thời Kinh Bắc

 

Sông Cầu xanh êm như câu quan họ cổ

Nhà cách nhà chỉ một liếp dậu thưa

Và bờ dậu để trống một lõng cuối vườn cho xóm giềng qua lại

Khi bóng nắng tròn dần ngoài sân là đến giờ thổi cơm trưa, trẻ con vặn nùi rơm đi xin lửa

Vục ống bơ chạm đáy chum, người ta xách rá sang nhau mượn gạo cho qua bữa cuối ngày

Trưa hè tạnh mưa rào, bắt được mớ săn sắt, xí cờ người ta mượn nhau bát muối về giã giềng kho cá

Tháng Mười lúa cười trên ruộng

Trẻ con bới những gồi rạ tìm thóc và bắt muỗm.

Những con muỗm nướng vàng ngậy khói rơm

Bát cơm mót dẻo thơm mùi gạo mới

Tháng Một rét ngọt se se cùng sương giá

Tháng Chạp đại hàn gió bấc

Tháng Giêng mưa mắc tơ giăng lụa trên những cánh hoa đào

Xóm giềng ới qua bờ rào rủ nhau cùng trảy hội

Khỏa chân cầu ao cho hết bùn lội ruộng

Liền chị nón thúng quai thao

Liền anh áo chùng khăn đóng

Tháng ngày ấm êm thoảng nhanh như gió thổi

Xuân có thì, quan họ còn trẻ mãi

Dáng mẹ tảo tần góc vườn cuối ruộng.

Giọng hừ la mẹ hát ngày nào cất lên cao vút

Ánh mắt mẹ đến giờ còn ấm áp trong con

 

Mẹ ngồi bên cửa chiều đông

Cánh cò sắc sắc không không cánh cò.

6.3.2024

 

Chốn cũ

 

Cánh đồng thôi hết mênh mông

Ruộng nghiêng cạn nước cò không thấy về

Đâu rồi kẽo kẹt bờ tre

Mẹ ru ta những trưa hè bên nôi.

Ngõ xưa sỏi đỏ hết rồi

Cỏ lan vệt nắng mồ côi trước thềm

Vườn xưa ắng lặng tiếng chim

Ri ran dế gọi im lìm những đêm

 

Ta về chốn cũ không em,

Giữa làng ngơ ngác đi tìm quê hương.

 

Nhớ lại

 

Hồi ức trở về tiếng trống hội đêm xuân

Bàn tay ấm thân thương quen mà lạ

Đã đến hội ai cũng thành quen cả

Cùng tiếng cười chung câu hát Người ơi

 

Ở nơi xa, nửa vòng trái đất, ngày và đêm

Chỉ ngày mai thôi, làng mở hội

Em chẳng được cùng anh vui hội nữa

Tự tiềm thức lòng mình, chơi vơi tay nắm tay

 

Tự tiềm thức sâu xa em có mặt lâu rồi

Trống giục giã trai làng vào xới vật

Gốc đa già rực những màu áo mới

Bao nhiêu người đến hội để tìm nhau

 

Em tìm anh cũng chẳng lâu đâu

Anh đứng giữa đám đông bè bạn

Gần đây thôi mà không dám gọi

Mắt gặp nhau và má chợt ửng hồng

 

Đâu chỉ một lần Người ở người ơi

Và dùng dằng em hát câu Giã bạn

Tiếng trống hội nao nức lòng đến thế

Dẫu chẳng tìm nhưng tay đã nắm tay

 

Xa

 

Em đi về miền quê rất xa

Chiều cuối năm một mình anh ở lại

Hơi thở làng quê trong đồng ngoài bãi

Trắng lênh loang những dải sương mù

 

Dòng sông nào đang thao thức ngoài kia

Nước lặng lẽ trôi xuôi về với biển

Chỉ những bờ lau dài lưu luyến

Trổ hoa bay theo gió cuối chiều

 

Anh trở về góc nhỏ thân quen

Thành phố không em như thành phố lạ

Những con phố, những đường hoa rực rỡ

Chốn đông người thiếu một dáng em

 

Tiếng xuân

 

Trà Giang mơ màng tỉnh thức

Bờ lau phơ phất sương mù

Tháng Giêng đang về đến ngõ

Thiên Ấn bồng bềnh mây bay

 

Ừ thì tay đã trong tay

Tháng năm cứ trôi vời vợi

Mùa sang không còn nhớ tuổi

Nỗi đau bỏ rơi ngoài cửa

Đếm niềm vui đến mỗi ngày

 

Nôn nao tiếng của đất trời

Thì thầm mùa xuân đang tới

Có con chim gì rất lạ

Chuyền cành mai hót mê say.

 

V. T. T