Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2024

Thơ Trần Mộng Tú

Đèn Giáng Sinh và Vết Thương Của Tôi

 

Bây giờ là tháng 12 dương lịch.

Giáo đường đang thắp đèn

chờ đón Chúa Giáng Sinh

những bóng đèn nhiều màu

cũng đã giăng trên vài con phố

thắp sáng những cánh tay cây hai bên đường,

trên những khuôn mặt cửa hiệu và trên những mái nhà

 

Tôi đi dưới những bóng đèn xanh đỏ

cúi nhìn những ngón chân mình

tôi gọi tên người tình

khi vấp vào viên sỏi

viên sỏi và tôi

hai mảnh hồn thất lạc

 

Bây giờ là tháng 12 dương lịch

các con tôi đang dựng cây Giáng Sinh

những cành thông vươn những cánh tay màu xanh

cầm những bóng đèn đủ màu

 

Tôi cúi xuống hồn tôi

nhặt trái tim mình

treo lên cành thông

như treo một ngọn đèn màu

trái tim tôi rất cũ

mang một vết thương

vết thương còn rất mới

 

Tôi đã đi qua bao nhiêu thành phố

đã đi qua bao mùa Giáng Sinh

đã đi qua nửa thế kỷ tàn

đã thấy đời mình rong rêu

đã thấy hồn mình như cổ thụ

 

Sao vết thương còn trẻ thế!

 

Cứ thay đi những bóng đèn Giáng Sinh

cứ làm mới thành phố bằng ánh sáng đủ màu

nhưng đừng chạm vào trái tim tôi

 

Tôi muốn

gọi những con chim bồ câu tới

nhờ chúng ôm ấp trái tim tôi

dưới đôi cánh trắng

trái tim tôi sẽ nở ra con bồ câu nhỏ

tung đôi cánh mới vào không trung

 

vết thương không còn nữa.

 

tmt - Giáng Sinh - 2024

 

Thôi, Đừng Tìm Em Nữa

 

Em muốn lợp lại đời mình

như giáo đường lợp lại những viên ngói

con chim bồ câu mẹ sẽ tìm đến

ôm ấp trái tim em

một sáng

nỗi buồn em mọc cánh

bay đi

Em là con Chim nhỏ

bỏ lại mẹ và những viên ngói

lần đầu tiên biết đến bầu trời

 

Em muốn trườn lại đời mình

như con Giun nằm ngủ dưới phiến đá mùa Đông

một sáng thức dậy

trườn vào mùa Xuân vừa tới

 

Em muốn say lại đời mình

như chai rượu Mận

ủ từ mùa hè năm đó

một mùaThu, ai về gõ cửa

chén rượu nào rót giữa thâm ân

 

Em muốn như hoa Báo Xuân

thản nhiên chết đi sống lại

giữa hai mùa,

một sáng đầu năm,

nở tung bên cửa nhà ai báo… Em đã tới

 

Em muốn như Ve Sầu nằm im dưới lòng đất

nhiều năm

bỗng một ngày giữa Hạ nóng râm ran

rung cánh trên thân cây

hát vang bài ca tình ái

 

Em muốn như con Chuồn Chuồn Kim

trên ao bèo ngày đó

ai với bắt cho ai

trượt chân

ngã cái ngã đầu đời.

 

Em một đời quanh quẩn

giữa bông hoa Báo Xuân, con Chim non, con Ve Sầu, con Chuồn Chuồn Kim con Giun đất…và ngất ngây rượu Mận

Em không tìm ra em

 

Thôi anh,

đừng tìm em nữa.

 

tmt – Sinh Nhật 2024

 

Seek Me Not

(Translation: Đặng Thơ Thơ)

 

I yearn to re-shingle my life, like a cathedral replacing its weathered roof tiles

A mother dove will come to embrace my heart

my sorrow will sprout wings

and take flight

one morning

I’m the young bird soaring upwards, knowing the sky for the very first time

leaving my mother and the tiled roof behind

 

I yearn to crawl back into my life

like an earthworm slumbering beneath a stone during Winter

which emerges one morning when Spring arrives

 

I yearn for a life steeped in plum liquor

aged since Summer

Then Autumn comes with a gentle knock

and a glass is poured with deep gratitude

 

I long to be like the Spring Herald flower

serenely transitioning between seasons of life and death

On a new year’s dawn, I will blossom

announcing my presence at some unknown doorstep

 

I want to be like the cicadas,

silent in earth for years,

on one hot summer day buzzing their wings in trees,

filling the air with love symphonies

 

I want to be like the damselfly

on a water-hyacinth pond that day,

when someone reached out to catch it for another,

slipped and had their first fall in life.

 

A lifetime I have wandered, among the Spring Herald flower, the young bird,
the cicadas, the damselfly, the earthworm, and the intoxicating embrace
of plum liquor, yet I remain elusive to myself.

 

So, my love, don't look for me anymore.

 

tmt - (on my birthday in 2024)