Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2024

Những người treo cờ

Lưu Trọng Văn

 

Olivier Parriaux và Bernard Bachelard là hai trong ba công dân Thụy Sĩ đã treo cờ của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam trên đỉnh tháp nhà thờ Đức Bà ở Paris vào ngày 19/1/1969.

Sáu tháng sau một lá cờ như vậy được hai chàng trai người Pháp treo trước Nhà hát Lớn Sài Gòn.

Sáng qua hai người Thuỵ Sĩ treo cờ ở Paris được chào đón nồng nhiệt ở Sài Gòn.

André Menras một trong hai người Pháp treo cờ ở Sài Gòn và bị chính quyền Sài Gòn lúc đó đánh hộc máu, bị tống giam cực hình, sáng nay café cùng nhóm bạn của gã.

Khi gã chở André trên xe máy, André ngó trước nhòm sau rồi hỏi, có “đuôi” không? Tức là có “bánh canh”không ấy? Gã nghe mà thốn ngực, mà buồn. André nói: Hôm trước tôi tới thăm ông Nguyễn Minh Triết. Ông Triết ôm tôi bảo, có người không thích tôi gặp anh, tôi bảo, với tôi, André Menras luôn là người bạn thân thiết của tôi.

André kể, hôm qua tôi vào Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh coi bức hình tôi rải truyền đơn và treo cờ Mặt trận để kêu gọi hoà bình có còn không. André cười, rất vui là vẫn còn mặc dù hiện có ai đó không ưa tôi. Tôi không muốn tôi chỉ là một hình ảnh của quá khứ ở Bảo tàng Chứng tích chiến tranh. Tôi yêu Việt Nam, tôi là công dân Việt Nam, đóng góp sức mình cho nền Dân chủ của Việt Nam hôm nay đối với tôi mới là quan trọng.

Rất tiếc có ai đó đã coi tấm lòng khát khao muốn Dân Việt Nam được tôn vinh bởi Dân chủ và Quyền con người lại dưới một góc nhìn… khác.

Để rồi, khi hai người Thuỵ Sĩ treo cờ ở Paris được đón tiếp trân trọng thì một người Pháp cũng treo cờ ấy ngay trước họng súng ở trung tâm Sài Gòn lại ngó trước nhìn sau xem mình có bị ánh mắt nào nghi kị theo dõi không.

Olivier Parriaux và Bernard Bachelard

Lá cờ của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam trên đỉnh tháp nhà thờ Đức Bà ở Paris vào ngày 19/1/1969.

Từ trái qua: André Menras, Lưu Trọng Văn, Nguyễn Thị Kim Chi

Lá cờ của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam được Jean-Pierre Debris và André Menras treo trên tượng Thủy quân Lục chiến trước Hạ nghị viện của Việt Nam Cộng hòa (nay là Nhà hát lớn) ngày 25-7-1970.