Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2024

Ba cuốn sách mới của Nguyễn Viện phát hành năm 2024

NXB Nhân Ảnh vừa phát hành trên Amazon.com ba tác phẩm của Nguyễn Viện:

 

Cõi Người Ở Lại

Nguyễn Viện

(Tranh bìa Nguyễn Trọng Khôi)

"Chờ đợi, có lẽ là điều bí ẩn nhất của cuộc sống. Chờ đợi là lý do để tồn tại, nhưng chờ đợi cũng là nỗi ám ảnh không đáng có nhất. Tôi chờ đợi một đồng xanh, một đồng cỏ hay điều gì khác mà tôi buồn chán đến thế? Tôi muốn kết thúc với cả đồng xanh và đồng cỏ, như điều đáng kể nhất để chấm dứt mọi chờ đợi. Nhưng tôi cũng tự hỏi, sự chấm dứt ấy có giúp tôi xa lìa thế giới này? Tôi không còn thiết tha điều gì, nhưng tôi không thể không nhớ Đồng Xanh và Đồng Cỏ. Tôi không cần ý nghĩa, nhưng tôi không thể thiếu Đồng Xanh cũng như Đồng Cỏ như một thiết yếu. Tôi không biết đồng xanh và đồng cỏ còn đó không? Đồng Xanh nói, em không có thật. Nhưng Đồng Cỏ bảo, em vẫn còn đây. Còn đây và không có thật là một thực thể hư ảo. Có cũng như không. Tôi vuốt ve Đồng Cỏ và nàng nằm im không xúc cảm. Có thể tôi sẽ phải tìm ngủ với một cô gái bất kỳ nào đó biết rên." (Trích Những con mèo lang chạ giữa lưng chừng ngọn gió)

Những khát khao và những tuyệt vọng dày vò con người. Sống và chọn lựa cách sống dường như không phải lúc nào cũng cần thiết. Nhưng để buông bỏ hay buông thả như một triết lý sống cuộc đời này cũng không phải là điều dễ dàng. . Bạn có thể bị chết chìm, cũng như được giải thoát khỏi những khắc khoải bất tận về hạnh phúc và đau khổ cùng với những con người ở đây.

Nu Na Nu Nống Xứ Mêman

Nguyễn Viện

This image has an empty alt attribute; its file name is image-6.png

(Tranh bìa Bảo Huân)

Những câu chuyện cổ tích được viết như thơ. Hoặc cũng có thể nói thơ được viết như những câu chuyện cổ tích. Bạn có thể tìm thấy ở tác phẩm này tất cả mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống. Cho mọi thời đại và mọi lứa tuổi, những câu chuyện muôn thuở về tình yêu, sự hy sinh và lòng trắc ẩn, sẽ mang lại cho chúng ta sự ấm áp và tin tưởng.

Sau tất cả những dập vùi, những phiền muộn mệt mỏi, chán nản hoặc ghê tởm... bạn vẫn còn chỗ để nghỉ ngơi và mơ mộng. Một tình yêu đẹp không so đo. Những tấm lòng nhân ái vô bờ bến. Sự thông tuệ của những trải nghiệm nhân sinh. Bạn hoàn toàn có thể nâng mình lên trong cái đẹp và sự lộng lẫy của tình người.

Thảo Mai Trên Dốc Gió

Nguyễn Viện

This image has an empty alt attribute; its file name is image-7.png

(Tranh bìa Nguyễn Trọng Khôi)

"Thành phố không chỉ toàn mùi rượu, mà còn đầy mùi lựu đạn cay. Những cuộc xuống đường, biểu tình liên miên. Lựu đạn cay làm cho cuộc sống khó chịu. Người ta bảo những người biểu tình là Việt cộng. Cô ghét Việt cộng, nhưng mẹ cô bảo đó là những người yêu nước. Cô vẫn ghét Việt cộng. Mãi sau này, khi ba cô trở về từ cõi chết, cô mới biết Việt cộng cũng là dân tộc. Và dân tộc là vinh quang. Nhưng cha cô đã không trở về một mình. Ông mang theo một người đàn bà khác. Cô chẳng bao giờ có dịp sống với cha. Việc duy nhất có ý nghĩa ông đã làm cho cô là thay lại giấy khai sinh để cô có một người cha. Lý lịch của cô nhờ đó được ghi là gia đình cách mạng. Cho dù thế, cuộc sống của hai mẹ con cô cũng không có gì thay đổi. Khi mẹ cô bị bắt vào trường phục hồi nhân phẩm, cha cô đã bảo lãnh cho mẹ cô về. Cách mạng khoan hồng. Những khó khăn của cuộc sống sau ngày chấm dứt chiến tranh càng trở nên khốn khó. Cô cũng không hiểu bằng cách nào mẹ cô vẫn nuôi được cô. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, cô nghỉ học. Và không biết làm gì. Một hôm mẹ cô bảo: "Má cần tiền để sang quán. Con giúp má." Không chờ cô hỏi, mẹ cô nói tiếp: "Má muốn con bán trinh. Chỉ có cách ấy má con mình mới mong khá được." Thúy Kiều bán mình chuộc cha. Cô bán trinh để giúp mẹ có vốn làm ăn. Cũng là báo hiếu thôi. Cô không nói gì chỉ gật đầu." (Trích Thảo mai trên dốc gió)

Chiến tranh đưa cô gái từ nông thôn vào thành phố, biến một cô gái ngây thơ trở thành gái đĩ quốc dân. Câu chuyện không mới, bởi không có gì mới trong cuộc đời ô trược nhiễu nhương này, nhưng cách cô ứng xử với cuộc đời cũng như cách cuộc đời đối đãi với cô là một bi kịch thời đại, lừa lọc dối trá và người tin vào lừa lọc dối trá như chân lý. Cả hai truyện trong cuốn sách này, THẢO MAI TRÊN DỐC GIÓ và ĐĨ THÚI & PHẦN CÒN LẠI Ở CÕI CHẾT, đều mô tả một xã hội mang căn tính ĐĨ, như một lẽ sống. Phi lịch sử nhưng bất biến.

Đường link để mua sách:

https://www.amazon.com/s?k=NGUYEN+VIEN&i=stripbooks-intl-ship&crid=3EATDRAISO4XL&sprefix=nguyen+vien%2Cstripbooks-intl-ship%2C326&ref=nb_sb_noss