Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 18 tháng 2, 2024

Thơ Trần Lê Sơn Ý

Buổi sáng ra đường

 

Buổi sáng ra đường

Tôi gặp

con rùa - trên cục gạch

Em vùng vẫy bốn, sáu, tám hay bao nhiêu cái chân trong khoảng trống bơ phờ

cạnh bên - bao bố sẵn sàng

 

Tôi đi qua em

Như đã đi qua người đàn bà gầy gò tay cầm vé số,

tay dắt đứa bé và trên lưng chị là đứa bé hơn

 

Tôi đi qua họ

Như đi qua một thảm kèn hồng bên đường

Những ngọn chổi cũng sẵn sàng

Trên cao hoa kèn vẫn nở

 

Tôi đã đi qua

và đi luôn

buổi chiều

Hay buổi chiều đi qua tôi không rõ

 

Đêm

khi anh kê vào vùng lưng dưới tôi chiếc gối trên giường - tôi thành một con rùa đen lật ngửa

Những bàn chân vùng vẫy

hư không

động lòng

 

Tiễn đưa

 

Ông đi

Tôi xuyên qua không biết bao nhiêu cơn mưa

về

Hay đến?

Tháng mười hai xa xôi

Cũng kéo về lục đục

Tôi xuyên qua không biết bao nhiêu

tháng mười hai ngược gió

 

Mây

ném ngược tôi

về

tháng mười hai

mưa

Lũ cây chừng biến dạng

Chúng tôi nhìn nhau chằm chằm

Những con đường nát bét

bao nhiêu gan ruột chần chừ

 

Tháng mười hai khô trong cơn nghẹn

lời tạm biệt đã hoá cỏ khô

từng hạt bay mù

 

Người đàn bà - thiên hạ đồn từ thời Trang Tử

Nàng vẫn ngồi quạt

…những lãng quên

IMG_2345

 

Ở Tây Tạng

 

Những ngọn núi lang thang

Dòng sông đi khất thực

Rặng tuyết tùng bất lực

Cúng dường một trời hương

 

Tr. L. S. Y