Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 4 tháng 1, 2024

Đón tết Tây 2024 xã Mỹ Hòa, Bình Minh

 Lê Học Lãnh Vân

 

ĐÓN TẾT TÂY 2024 XÃ MỸ HÒA

(độc vận quê, trừ câu thừa đề)

Tết Tây ăn tết ở đồng quê

Muốn gặp niềm vui thủa tát đìa

Mấy tháp sáng trưng, cầu sông Hậu

Ngàn nhà bỏ trống, đất vùng quê!

Khẩn hoang thời trước xây làng xóm

Cưỡng chế bây giờ nát ruộng quê!

Tình nghĩa ông cha còn lại mấy

Tan tành đạo lý cả miền quê…

Lê Học Lãnh Vân 02.01.24

"Tết Tây ăn tết ở đồng quê

Muốn gặp niềm vui thủa tát đìa"

Tàn năm dương lịch 2023, nhóm bạn chúng tôi tổ chức về xã Mỹ Hòa thuộc thị xã Bình Minh, Vĩnh Long, đón Tết dương lịch tại nhà một thành viên của nhóm. Bà chị rất mến khách, rủ chúng tôi về vui chơi, tiếp đón chu đáo, chăm sóc tận tình, chúng tôi vui chơi còn chị và người chị ruột của chị thì cực tới mức chúng tôi nóng ruột!

Trên miếng đất rộng rãi mà chúng tôi gọi nhà vườn cây trứng cá, chị cất vài gian nhà trệt làm nơi nghỉ cho khách phương xa. Mười hai người chúng tôi có chỗ ngủ thoải mái, từng gia đình riêng biệt. Chị rủ chúng tôi về để tát đìa, vui niềm vui bắt cá dân dã thời trước. Tuy nhiên dự tính không thành vì tháng chạp đâu có cá, nước lại lạnh…

"Mấy tháp sáng trưng, cầu sông Hậu

Ngàn nhà bỏ trống, đất vùng quê!"

Trước khi đón giao thừa, chúng tôi đi một vòng thăm cầu Cần Thơ. Cây cầu nổi tiếng vùng Nam Kỳ Lục Tỉnh này chúng tôi từng lái xe qua nhiều lần. Hôm nay mới chứng kiến vẻ đẹp của nó từ bờ bắc sông Hậu, vùng đất Bình Minh. Cầu dài, tháp cầu được chiếu màu đỏ, ánh hồng lên những đám mây trên trời đêm. Ánh sáng đỏ cũng phản chiếu dưới sông, rung động theo dòng nước chảy… Đất làm đường dẫn lên cầu có phần cống hiến lớn của gia đình chị.

Từ nhà vườn cây trứng cá ra bờ sông, xe chúng tôi đi ngang một khu vực rất rộng lớn, quy hoạch đường phố rộng rãi, các dãy nhà hai tầng cất liên tiếp nhau, đa số bỏ trống! Do bỏ trống lâu, nhà cất rồi thì hư cũ, đất trống thì cỏ mọc hoang. “Bao nhiêu vốn xã hội chôn vô đây mà ngoài kia kinh tế trì trệ”.

“Khẩn hoang thời trước xây làng xóm

Cưỡng chế bây giờ nát ruộng quê!”

Chị chủ nhà kể, năm ấy đất được thu mua ba mươi lăm ngàn một mét vuông, mười mấy tháng sau được bán ra giá mười triệu, vài năm sau mấy chục triệu.

“Có phải là ăn cướp của dân không? Đất đai này, mấy đời gia đình họ đổ mồ hôi, nước mắt khai khẩn! Người dân không chỉ bị cướp đất mà còn bị cướp phương tiện làm ăn. Đất vùng này rất phì nhiêu, trồng cây gì cũng tốt tươi!”

“Tình nghĩa ông cha còn lại mấy

Tan tành đạo lý cả miền quê…”

Làng xóm xưa kia nhà chìm trong màu xanh thẫm của vườn, xa xa bao la màu xanh non của lúa. Những mái nhà rải rác mà ấm áp, yên bình… Trong làng xóm đó là những gia đình cha mẹ con cái quây quần ấm cúng, là mái trường thầy cô thương yêu học sinh và được học sinh yêu kính, là bà con chòm xóm nghĩa tình chân chất, là những công dân luôn thắm tình quê hương và hướng lòng về sự phát triển quốc gia…

Quyền quy hoạch, cưỡng chế, tịch thu đất của người dân được trao dễ dãi mà không được dân kiểm soát, cả bàn bạc cũng chỉ lấy có, dần dần đẩy giới có quyền cách biệt thăm thẳm xa với người dân yếu thế. Rồi nhiều gia đình cũng tan nát theo với anh em cạn tình vì tranh bán miếng đất, con cái bất hiếu vô nghì với cha mẹ. Còn ai gìn giữ đạo lý ông bà? Nếp sống yên lành biến mất, đạo đức bị vùi xuống bùn khi biệt phủ quan chức hoành tráng mọc cao lên trời xanh!

“Em ơi, miền quê mình có đủ hết nền móng của xã hội đạo lý, tình nghĩa, ấm no. Người ta phá hết rồi!” Chị chủ nhà lắc đầu cho biết. Năm xưa, chị là sinh viên đấu tranh đấu gan lì, mấy chục năm nay chị gan góc biểu tình chống Trung Cộng!

Trên đường về Sài Gòn, một chị trong đoàn nói: “Tụi mình cũng bảy mươi, hết đời tụi mình mấy đứa nhỏ còn ai biết cha ông tụi nó sống hiền lành, đạo đức ra làm sao! Đâu phải lỗi tụi nó, lịch sử được chép trật quá nhiều!”. Một bạn nói: “Đâu buồn dữ vậy chị! Tui thì nghĩ không lẽ người Việt mình đã ngàn năm mà không đủ sức thoát thế kẹt này!”

Đính kèm dưới bài này là tấm hình chụp cầu Cần Thơ lúc 9 giờ đêm. Cầu đẹp nao lòng. Và não lòng khi nhớ cảnh tiêu điều vừa đi qua, dường như bao nhiêu cảnh tiêu điều đổi lấy chiếc cầu lộng lẫy! Với nhiều tài nguyên, nguồn lực, Việt Nam dư sức cùng lúc có nhiều hơn những chiếc cầu đẹp, to như thế mà xã hội vẫn ấm no, người dân được hưởng sự phát triển, giàu có…

Lại nhớ nhớ lúc này vụ Việt Á vừa xử xong, và xã hội bị khuấy động bởi một sợi tóc mù mờ nguồn gốc! Những quan đại thần đầu tỉnh lớp bị bắt, lớp bị người dân xì xầm về tai tiếng tham nhũng dự án này, nọ. Hàng ngàn tỉ, hàng trăm ngàn tỉ tham nhũng tan tác lòng dân! Nếu dân Việt có quyền giám sát chính phủ như bên Hàn Quốc, nếu tòa án Việt xử tham nhũng như Hàn Quốc xử tổng thống của họ…

Bỗng dưng lại nhớ rằng năm 1960, khi chiến tranh giữa hai miền Việt Nam chưa lan rộng, GDP đầu người của Hàn Quốc (lúc ấy gọi là Nam Hàn) bằng hai phần ba của Miền Nam!

Ngày 02 tháng 1 năm 2023


image