Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2023

Thơ Mỹ-một thời đáng nhớ (kỳ 5: Tom Disch và Wyatt Prunty)

Khế Iêm

IMG-3e6d8d64c1dc0921aade4cafc486c98b-V_thumb

Tom Disch

____________

 

CONVALESCING IN LONDON

 

Like a drunk treading on his trouser cuffs,

Time lurches past. Time goes too fast.

I don’t know what to do

And lie awake in the dark, overheated room,

Listering, listering to

Time lurches past. Time goes too fast.

 

I may not move about too much, nor drink,

My doctors say. I went to the Tower today.

Where many famous men

And women, waiting to die, found good thing to say

About death (a friend). Then

A few bridges and Hyde Park. Now it is dark.

 

Since my hepatitis I’m afraid

I’ve not been entertaining. It’s too hot

In here but when I raise

The window rain comes in, and noises

From the street. I cannot

Concentrate on anything, except the clock, ticking.

 

HỒI SỨC Ở LUÂN ĐÔN

 

Giống như một kẻ say rượu dẫm lên

Gấu quần dài, thời gian lảo đảo Qua.

Thời gian trôi qua nhanh. Tôi không biết

Làm gì, và nằm thức trong bóng tối,

Căn phòng quá nóng, lắng nghe, lắng nghe.

Thời gian lảo đảo qua. Thời gian trôi

Qua nhanh. Bác sĩ nói, tôi không thể

 

Di động chung quanh quá nhiều, không uống

Rựơu. Tôi đến Tower hôm nay, nơi

Nhiều ông nổi tiếng và các bà, đang

Đợi chết, tìm thấy những điều tốt lành

Để nói, về cái chết (một người bạn).

Rồi thì, vài chiếc cầu và Hyde Park.

Bây giờ trời tối. Vì bệnh viêm gan

 

Tôi sợ. Tôi không thấy vui. Ở đây

Rất nóng nhưng khi tôi nâng cửa sổ

Lên, Mưa hắt vào, và những tiếng ồn

Ngòai đường phố. Tôi không thể tập trung

Vào bất cứ cái gì, ngoài chiếc đồng

hồ, tích tắc.

 

 

A BOOKMARK

 

Four years ago I stared reading Proust.

Although I’m past the halfway points, I still

Have seven hundred pages of reduced

Type left before I reach the end. I will

Slog through. It can’t get much more dull than what

Is happening now: he’s buying crepe de chine

Wraps and a real, well-documented hat

For his imaginary Albertine.

Oh, what a slimy sort he must have been –

So weak, so sweetly poisonous, so fey!

Four years ago, by God! – and even then

How I was looking forward to the day

I would be able to forgive, at last,

And to forget Remembrance of Things Past.

 

* Tom Disch (b.1940) is a prolific novelist, poet, and critic who lives in New York City. His novels include Camp Concentration, 334, and The Prist. Among his collections of poems are Burn This, Dark Verses and Light, and Yes, Let’s. He has also written books for children like The Brave Little Toaster. A collection of literary essays, The Castle of Indolense, was published by Picador in 1995. His criticism regularly appears in The New York Times, Los Angeles Times, Washington Post, The Hudson Review, The Nation, TLS, and elsewhere.

 

DẤU TRANG

 

Bốn năm trước đây tôi chăm chú đọc Proust.

Mặc dầu tôi đã đọc qua một nửa, vẫn

Còn bảy trăm trang chữ nhỏ còn lại trước

Khi chấm dứt. Tôi sẽ cặm cụi cho xong.

Nó không thể chán ngắt hơn nhiều những gì

Đang xảy ra bây giờ: nhân vật Albertine

Mua những gói thức ăn hiệu crepe de chine

Và một cái nón được diễn tả rõ ràng

Như thật do sự tưởng tượng của hắn. Ôi,

Hắn phải là loại người giả dối thế nào –

Yếu đuối, độc ác một cách ngọt ngào, phù

Phiếm như thế! Bốn năm trước, bởi Chúa! – Và

Ngay lúc đó làm sao tôi lại mong mỏi

Tới ngày tôi có thể quên, sau cùng, và

để Quyên Nhớ Lại Thời Gian Đã Mất.

 

* Tom Disch, sinh năm 1940, là một nhà tiểu thuyết sung mãn, một nhà thơ, nhà phê bình, sống ở New York City. Những tiểu thuyết của ông gồm: Camp Concentration, 34, The Priest. Những tuyển tập thơ gồm: Burn This, Dark Verses and Light, Yes, Let’s. Ông cũng viết sách cho thiếu nhi như cuốn The Brave Little Toast. Một tuyển tập tiểu luận, The Castle of Indolence, do nxb Picador năm 1995. Những bài phê bình của ông được đăng trên The New York Times, Los Angeles Times, Washington Post, The Hudson Review, The nation, TLS, và đâu đó.

 

Wyatt Prunty

_____________

 

A WINTER’S TALE

                                    For Ian

 

Silent and small in your wet sleep,

You grew to the traveler’s tale

We made of you so we could keep

You safe in our vague pastoral,

 

And silent when the doctors tugged

Heels up your body free of its

Deep habitat, shoulders shrugged

Against the cold air’s continent

 

We made you take for breathing,

Ian, your birth was my close land

Turned green, the stone rolled back for leaving,

My father dead and you returned.

 

* Wyatt Prunty (born May 15, 1947, in Humboldt, Tennessee) is the author of nine collections of poetry. His critical work, “Fallen from the Symboled World”: Precedents for the New For­malism, is available from Oxford University Press. Editor of Se­wanee Writers on Writing (LSU Press, 2000), he has also served as general editor of the Sewanee Writers’ Series.

 

CÂU CHUYỆN MÙA ĐÔNG

                                    Cho Ian

 

Im lặng và nhỏ bé trong dạ mẹ,

Con lớn lên như câu chuyện người lữ

Hành, cha mẹ tạo ra con và giữ

Con an toàn nơi chốn chưa sinh,

 

Và im lặng khi bác sĩ sản khoa

Nắm hai chân con kéo ra khỏi dạ

Mẹ, dốc ngược vỗ vào mông, hai vai

Con co rúm chống lại hơi lạnh thế

 

Gian, cha mẹ cho con thở, Ian,

Sự hiện hữu của con làm tươi xanh

Tổ ấm mẹ, như thể hòn đá lăn

Trở lại sau khi rời xa, như ông

 

Ngọai đã chết và con trở lại.

 

* Wyatt Prunty (sinh ngày 15 tháng 5 năm 1947, tại Humboldt, Tennessee) là tác giả của chín tập thơ. Tác phẩm phê bình của ông, “Sa ngã khỏi thế giới được biểu tượng”: Tiền đề cho Chủ nghĩa hình thức mới, hiện có tại Nhà xuất bản Đại học Oxford. Biên tập viên Sewanee Writers on Writing (LSU Press, 2000), ông cũng từng là tổng biên tập của Sewanee Writers’ Series.

Kh. I