Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2022

Thơ Hà Nhật

GHI LẠI MẤY NGÀY MIỀN TRUNG (tháng 8/2022)

 

NGƯỜI CHẰM NÓN Ở QUẢNG BÌNH

 

Từng chút từng chút những bước chân con kiến

Em dựng nên công trình

Vành vạnh sáng trong như những đêm rằm

Yên bình như mái nhà

Hồn nhiên như đỉnh núi

 

Ta biết ơn người chằm nón Quảng Bình

Dạy ta yêu em  yêu quê và nhẫn nại

 

CHIỀU HÔM CỬA BỂ

 

Phía xa xa có phải những cánh buồm

Chắc không phải

bởi Tố Như đâu còn để mơ và khóc

Nguyễn Du khuất rồi đời còn ai biết đau

 

May ra chỉ còn sóng Nhật Lệ xôn xao

Nỗi đau ta

ta cũng không biết ta đau

 

NGƯỜI  CẤT RỚ BÊN SÔNG NHẬT LỆ

 

Đợi chờ và đợi chờ

Hết ngày rồi qua đêm

Hết ngày mưa rồi ngày nắng

Ta đợi chờ vận may

 

Không phải giờ nào cũng vui

Không phải ngày nào cũng buồn

 

Biết đâu bỗng vỡ oà

Mặt trời phơi trên mắt lưới

 

CHÚT KÝ ỨC PHONG NHA

 

Kia một giọt nước vừa rớt xuống môi anh

Hình như vị ngọt hai trăm triệu năm những tầng thạch nhũ

Thời gian của đất trời dài vô cùng

Tháng ngày cho anh và em sao mà thoáng chốc

 

Đất trời có bao giờ nói giận hờn không em

Có bao giờ nói chia ly không em

Nhớ nghe em

Những phút giây của mình ngắn lắm

Anh không thành tiên

Anh phải ra ngoài cửa động đi tìm em

 

NGỌN GIÓ

 

Anh sẽ đến bên em

Như ngọn gió

Nhẹ như ngọn gió

Nhẹ hơn ngọn gió

Để em không nhận ra anh

 

Anh sẽ hôn em

Chiếc hôn

Nhẹ như ngọn gió

Nhẹ hơn ngọn gió

Để em không giật mình

Để em vẫn mơ

Giấc mơ của em

Giấc mơ không có anh

 

Anh sẽ lướt đi

Nhẹ như ngọn gió

Nhẹ hơn ngọn gió

Để khi em tỉnh giấc

Em không biết có anh

Không có anh

 

VỀ LẠI HUẾ

 

Ta rời Huế

với lời hẹn một mùa hè

Trái tim trai mười bảy

Thầm chia tay cánh đồng An Cựu

Có tên người con gái thơm hương một loài cỏ đêm

 

Ai hay như ngọn sóng từ trời đổ xuống

Rồi mải miết đi xa

Ta lại về như sau một giấc mơ

Với trái tim đã như quả táo khô trong một bài thuốc cổ

 

Nàng gái trẻ nhìn ta

Như bỗng nhặt được một trang sách cũ

Không đọc được

Cũng không sao hiểu được

Nàng gái trẻ ngơ ngác nhìn ta

 

GẶP LẠI MƯA HUẾ

 

Ta trở về

Huế bỗng mưa

Cơn mưa Huế

Một lời chào tuyệt đẹp

 

Huế phải mưa

Cơn mưa riêng của Huế

Lời chào cho ta

Tình riêng của em

 

Bây giờ ta càng hiểu

Bao nhiêu thi nhân

Rời Huế

Cứ nặng lòng

 

CHIỀU GHÉ THĂM HOÀNG CUNG

 

Té ra ta từng có ngai vàng

Có Hoàng cung

Và vườn Ngự uyển

Hoàng cung ta

Vắng triều thần

Vắng cung tần mỹ nữ

Chỉ có Hoàng hậu yêu ta hơn ngọc vàng

 

Rồi Hoàng hậu ta cưỡi hạc bay đi

Ngự Viên ta chỉ còn hoa tàn cỏ héo

Lặng câm

Những đàn chim sẻ gầy

 

Thế là

Ta rời Hoàng cung

Mặc áo sa-di

Lần bước theo

Tăng đồ

khất sĩ

Chắc không ai nhận ra ta

 

TÌM LẠI NỖI ĐAU HUYỀN TRÂN

 

Mỗi bước Vu quy được trải vàng mười

Sính lễ núi đồi biển rừng trăm dặm

Có vui không Huyền Trân

Có buồn không Huyền Trân

Có đau nát ruột gan không Huyền Trân

 

Ngoảnh nhìn lại giã từ lần cuối

Không thấy Thăng Long sau nghìn sóng bạc đầu

Thái Thượng Hoàng mây trời Yên Tử

Còn tìm ai nữa không Huyền Trân

Có tìm lại lời tỏ bày chưa nói

Có tìm được không Huyền Trân

 

Đất Champa rừng đồi mênh mông

Cô đơn quá bóng hình cô gái nhỏ

 

Chiều nay lòng ta rất đau

Đi tìm tàn tro nơi giàn thiêu ngày đó

 

May quá hỡi người em gái nhỏ

Trên đời có một chàng trai yêu em

May quá Huyền Trân ơi

Em có một chàng trai yêu em

 

Có một chàng trai yêu em

Huyền Trân ơi

May quá Huyền Trân ơi

 

H.N