Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 12 tháng 1, 2022

Khúc hát chiều cuối năm

Trần Hoàng Phố

Chiều cuối năm

loài đà điểu ngủ muộn

Trong tấm chăn mùa đông

tuyết lạnh u tịch não lòng

Bầy quạ kêu tiếng thất thanh

trên lùm cây um tùm

Nơi có ngôi nhà thảo nguyên hoang vắng

Em có về lại thăm ngôi nhà xưa

và mối tình đầu lãng mạn lãng quên

trong lớp bụi mù chinh chiến

và thời gian dâu bể

 

Biết tìm đâu quá khứ thanh xuân

Trong mê cung cuộc đời lắt léo trầm luân

Em có về tìm lại mùa xuân tuổi ngọc

Bên nụ cười của vầng trăng ấu thơ

Và tiếng hót của loài chim họa mi ký ức

Hót trong giấc mơ có bảy sắc cầu vồng

Bắc qua giấc mộng ly biệt

 

Đó là cánh cửa bí mật

từng khép cửa linh hồn

Khi tiếng chuông nguyện ăn năn

Vọng trong sắc chiều sẫm bóng hoàng hôn

Em đi về một bóng

Hắt lên tiếng kinh chiều muộn sầu

Trên đại lộ nỗi buồn

Có những con gió buốt cuối năm

Sà vào những cơn ớn lạnh thịt da mùa đông

Mắt em màu tê tái xám

Chiều cuối năm những con phố bỗng buồn tênh

 

Những ánh sao khuya kỷ niệm

thì thầm với những hạt cát biển

Bóng những con dã tràng

từng xây những lâu đài cát

chạy lui chạy tới

trong sa mạc cuộc đời

Gió trầm khơi bỗng lạnh

Mắt người ơi

sao nhuốm hơi thở của bão tố biển khơi

Trái tim người ơi

sao đầy gió thảo nguyên

Chiều cuối năm sà vào giấc mơ bóng tối kiếp người

Tiếng hát em nhoè đi

bỗng buông nỗi nhớ nhung 

Đàn lòng ơi sao tơ chùng

những chàng tư mã áo xanh thanh xuân

clip_image002

Tranh Đinh Trường Chinh