Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2021

Lục bát NP Phan

mênh mông quê nhà

 

đã qua biết mấy suối sông

mà đi chưa hết mênh mông quê nhà

chưa tường ngọn núi mờ xa

chưa nghe trọn một tiếng gà gáy trưa

 

qua bao cơn nắng, cơn mưa

nào hay khúc hát đò đưa đẫm buồn

ai chờ con vạc kêu sương?

ai đi mòn gót trên đường cái quan?

 

chao ôi, bao độ đông tàn

mà chưa thấu nỗi cơ hàn mẹ cha

gió hoang thổi tạt hiên nhà

chợt cay đôi mắt: chiều tà bến sông!

                       

e rằng...

 

e rằng trời chẳng sang đông

để cho khăn lụa áo hồng nhớ thương

e rằng nắng chẳng còn vương

trên cây huyễn mộng khói sương dịu dàng

 

e rằng đò chẳng sang ngang

con sào đứng đợi đã ngàn năm qua

e rằng một chút xót xa

trôi trên dòng nước đã là phù hư

 

e rằng mùa sẽ chân như

nên thu đông cũng sẽ từ tạ nhau

e rằng gió chẳng về đâu

chỉ nghe xanh biếc một màu tháng năm

 

vẫn còn đâu đó

 

vẫn còn đó những sớm mai

khi ta ngồi đợi đêm dài phân ly

câu kinh vô tự sầu bi

cuối vườn hoa vẫn nhu mì đó thôi

 

vẫn còn đâu đó em ơi

chút hoang vắng, chút ngậm ngùi mênh mông

xin về nói với dòng sông

cứ xuôi về phía bềnh bồng, phiêu linh

 

vẫn còn đây chút yên bình

nghe trong sâu thẳm dáng hình hoang vu

xin cho năm tháng xa mù

vẫn còn đâu đó mùa thu dỗi hờn