Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2021

Khúc tưởng niệm

Đặng Tiến (Thái Nguyên)

 

Tôi đứng giữa bao la đất trời

Một mình thôi

Cúi đầu lặng lẽ

Nước mắt âm thầm rơi

Tưởng nhớ những người đồng bào của mình

Đã chết trong Đại dịch Cúm Vũ Hán

 

Tôi biết

Danh sách người tử vong rất có thể còn nối dài thêm

Không loại trừ ai

 

Tôi cầu mong linh hồn những người đã chết

Được Bình An trong cõi Vĩnh hằng

Trong cõi ấy tất cả đều Bình đẳng

Trước Đấng Cao Xanh nhưng không ai phải cúi mình

Không còn cảnh đợi chờ sau trước

Không còn cảnh cùng là Cái Chết

Nhưng được định danh rất khác nhau, cao thấp, phân chia thứ bực

 

Ơi những linh hồn đồng bào của tôi

Ở thế giới vĩnh hằng xin hãy nở nụ cười

Có thể quên nỗi đớn đau giày vò khủng khiếp

Không người thân ở bên!

Không thuốc!

Không khí thở!

Ngột ngạt, thở dốc, lịm dần vực thẳm đen ngòm...

 

Ơi những linh hồn đồng bào của tôi!

Ở nơi ấy có xót thương chúng tôi những người ở lại?

Trần gian, Ta bà, Bể khổ ngập đầy lo âu, nước mắt, khói bụi, tranh chiếm, nhỏ nhen, dối lừa...

 

Những người sống xót thương người đã chết

Ai xót thương những người sống chúng ta?