Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2021

Thơ Lê Minh Chánh

THÁNG TÁM KHÔNG VUA

ngủ trên chiếc ghế giữa phòng

dịch lây lan tới những dòng chữ đen

qua chiếc gối qua ánh đèn

qua hơi thở nghẹn qua rèm cửa xanh

mất mùi vị

mất âm thanh

nhọc nhằn giấc ngủ dâng nhanh sương mù

những viên thuốc đắng, mộng du,

lang thang tro xám truy cầu nỗi không

những đêm u tối vô cùng

ngủ trên chiếc ghế. trong phòng, mình anh...

đừng người đừng nguyện Thánh kinh

ngàn sau ta chẳng tái sinh làm người!

ngủ quên trên ghế, mặc lời

bời bời sao rụng

mà đời mãi đêm

...

8.21

TRÔNG LÊN RẤT ĐẸP

và tượng thánh vẫn ngước nhìn đăm đăm

dòng nước mắt u buồn chảy xuống

ánh bơ vơ chẳng biết ghé vào đâu

mờ mịt những tinh cầu hoang lạnh

thành phố dưới đáy sông nhẹ nhàng chao động

vỡ những giọt mưa rào rạt giang hà

cánh cổng mở vào mùa thu bạo bệnh

xác phơi trần trên băng ghế bao la

cơn gió hung tàn rứt từng mảnh lá

trên tàng cây u ẩn tiếng kêu than

đứa trẻ nói: cuộc đời buồn quá

với bao nhiêu nỗi chết hoang đường

ngón tay anh bủng vàng lên màu khói

gảy tưng bừng tro xám phủ lặng im

chuông từng nấc chậm dừng trên Si-giáng

láy tới láy lui lời Thượng Đế rủa nguyền

8.21