Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2021

Thơ Huyền Nguyễn

 

 THÁNG NĂM

 

Tháng năm gầy, mẹ kể chuyện giáp hạt

Cây đòng nép thẹn mùa

Vay một lãi ba, mắt đêm trắng dã

Nhưng câu thương chín từ năm để tóc đuôi gà.

 

Tháng năm nghẹn, nỗi nhớ thắp lửa vào tim

Lời mẹ kể "trái mùa, nước nhảy qua đường"

Đời người tuột trơn

Nhưng "khéo ăn thì no, khéo co thì ấm"

Dù thế nào tháng năm cũng ngát mùa Sen

 

Mẹ ơi, tháng năm này bỏng nóng ngực gió

Làng ta thở hắt

Rát cong mật tre

Còn ngoài kia, thế giới dịch lan tràn

Người người thất nghiệp, nhà nhà cửa đóng then cài

Lòng người màu phai

Nhưng giữa lấm lem, nhập nhoạng

Vẫn hiện hữu bao thiên thần

Mẹ thường bảo "sông có khúc người có lúc", tin yêu luôn có thật

thiện thắng tà và người tốt bền, mạnh như cỏ đó thôi

... và tất thảy khi cạn cứ "tra dầu", lửa sẽ đơm bông

 

Xoè bàn tay con đếm tháng, năm

Nhưng năm tháng này chẳng giống năm tháng xưa

Con như cây lúa quê mình, chỉ khác tháng năm rồi mà mãi đòng non

Đòng cười thơm nắng

Trĩu vàng tháng năm

... Con co mình, tháng năm con nằm giữa

Mà xung quanh vắng cả thế giới...

cho con dựa bờ mẹ

se sắt lắm, nhưng con thức cả trong mơ

Nghe mẹ kể chuyện tháng năm

bằng lời ru ngược gió, nghịch nắng

từ dòng mát cưỡi mây trắng

để câu thương ngày nào mãi phổng phao.

 

...tháng năm về.

 

 

 GIẤC MƠ


Gió nưng nức ghé búp thời gian thủ thỉ, vũ trụ hoan ca trảy hội mùa ái ân

Hướng Dương sáng toả, Thược dược căng trăng tròn, Violet đằm thắm

Nơi đây, em định vị

Ghim trái tim tôi vào trộn rộn

Chú dế bờ non vểnh râu thu sóng chuyện tình mừng rơn va cánh kêu "tuýt tuýt, tuyệt tuyệt"

Nhưng chẳng hiểu tôi yêu em nhiều

như non tơ rẽ đất phồn sinh

cát nghiêng bồi lấp lánh

khí thở, nước mát lành...



Ấy vậy, cuộc sống khác gì giấc mơ em có biết

Như lý thuyết suông cho hình hài mộc

Cởi, để buộc

Cởi, có ở trong nhau?!

Nén để nhiều

Hay nhiều do rỗng

Và nhớ để quên

hay quên để nhớ nhiều hơn

Xa nhau tình cảm có bình phương?!

hay sẽ khai căn giảm độ nồng

Cuộc sống đa mệnh đề

...nhưng nhận định cho tình yêu là khiếm nhã?!



Ngoài kia, bão tố êm như nhung, ngọt như đường dễ lịm say, trơn trượt

Gió nghịch mùa bện ngực, len lỏi cuốn em trong giấc mơ

Nắng cộng hưởng bùa tôi bằng thần chú sợi vàng

Tách em ra khỏi tôi, vén bức tranh địa đàng thơm hôi hổi

Tôi níu mùa, đêm gầy rạc

Tháng ba cạn, hoa Gạo đỏ tim rơi khỏi ngực...

Giấc mơ thiên đi



... Ở nơi xa ấy hạnh phúc tròn đầy

... Xin ổn cho em, bằng những tôi yêu.

 

 

 

 

 QUÊ ƠI, MAI CON VỀ

Mai con về
ngược miền thơ ấu
cây đa già, cổng làng, giếng nước
những khóm tre ngà, cánh cò chao và chiều gió hát
con đường gạch lát nghiêng cong…

Mai con về
ngược miền ký ức
bóng cha áo tơi đổ dài ngả cày ngập nước
dáng mẹ nón mê còng lưng nhổ mạ mưa phùn
một thuở quê nghèo lam lũ đồng chiêm…

Mai con về
miền nhớ thương mong mỏi
người đi nhạt nhòa bóng hình trở lại
con về tạ lỗi Tổ tiên
nhang khói rỗng chiều

Mai con về
lại được nghe tiếng ếch gọi bạn tình da diết
nghe tiếng chó đàn nhạc trưởng cắn bóng đêm
nghe canh ba tiếng gà gọi mặt trời lên
nơi phương xa ấm áp và cồn cào nhung nhớ

Quê ơi, mai con về
chín mọng cội nguồn, thơm thơm tình nghĩa!

 

 

Bài 4: TÌM MẸ

 

Tìm mây trắng đậu bếp mẹ

Tìm bước chân hằn mùa lam lũ

Mùa nước trèo qua đường

Tìm ầu ơ thơm nồng sữa

Con về, thấy chú cá lười rửa mặt

chim sâu quên cách hót

đàn gà lạc đàn nháo nhác

nắng thở dài se sắt

gió mất phương chua chát

...từng centimet đất vườn nâu rêu

 

Những người cháu lem luốc gọi bà

Những đứa trẻ phong trần ngơ ngác tìm mẹ

Con kêu trời đền tội

Trời lặng thinh gieo mây một màu vô ưu vân vi

Bố nghẹn, mưa bão cứ trào khoé mắt

Bữa cơm trước còn đã mốc, giờ cùng ăn

Nửa gửi bà theo khói hương bay lên

Nửa ngấm dạ nghĩa tình ở lại

... tôi thương bà, thương tôi

 

Trời đông khoác áo mùa đông

Bố làm cha, làm mẹ, làm bà, làm ông

Có chuyện tình 53 năm son sắc

vằng vặc trăng

vời vợi sóng

Nhìn ảnh mẹ, nèn ngực, dằn lòng bố bảo, tôi không khóc nữa

Mà mình ơi, chênh vênh lắm

Tôi gượng gắng lo

...nhịp đập tình rộng dài lịch sử

...con ngược miền nhớ

...bóng mẹ trong câu phật

...con kính yêu mời về.

 

 

Bài 5: NỖI NHỚ THÁNG BA

 

Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ tháng ba

Dịu nhẹ thôi mà sao tha thiết thế

Mật bưởi dậy thì, hoa xoan thẹn thùng ấp màu yêu

Ngõ xưa lao xao màu áo cưới

Con đường làng khấp khởi sóng đôi.

 

Có niềm riêng nào hanh hao như tháng ba

Nắng đói, gió đỏng đảnh nghiêng tai giỡn

Chuyện chúng mình trích đoạn diễn

Nhân vật trong phim khó giống thật

... ngõ nhỏ "mít ướt" hoa xoan...

 

Chẳng phải cố tình nhưng cứ mãi vấn vương

Nỗi nhớ tháng ba rong ruổi theo em trăn trở từng con phố

Nhắc nhớ tháng ba xưa cảm xúc đến lạ

Nếu mạnh dạn, em là vợ người đã là chồng

Trời gán đẩy đưa "có duyên không nợ"

Như "bút toán mở" một cộng một đâu chỉ bằng hai

Để hương bưởi thơm mùi nhung nhớ

Và hoa xoan cứ tím màu xa cách

Câu thơ em viết không liền mạch

Cho những gập ghềnh nỗi nhớ tháng ba

 

 

Bài 6: GIỌT YÊU

Sóng ngàn năm viết tình sử yêu bờ

Trăng tan trong đêm như tình yêu vào nhau là thế

Phố em, xưa nức mùa cốm ngậy

Tràn vào anh, những giọt yêu chưa biết cởi yếm

những đồi sống và mùa đòng thiếu nữ

... Ngọn gió hồn nhiên anh miết dở


...bao chuyện tình giống tem thư thẹn gửi!

chuyện chúng mình có giống chuyện người?!

mùa thu lá khóc, xuân về tụt cuống trồi non

tình thiết tha, mặn nồng, có cùng đường cuối đất

trăng thì vơi gió hanh gầy, thời gian lại đẫy

hay một lần lỡ cả đời dang dở

có hứa cột đời nhau cũng vậy?!

"ai tắm hai lần trên dòng trôi"?!


Đêm nay, phố em vào mẩy

trăng chảy ngột những ngã ba ngã bẩy

đập thời gian nức vỡ

ở hai đầu nỗi nhớ

khúc xạ một tâm điểm...

Phím anh khát  phím em

Những ngón tay lóng ngóng bện đan

...dòng kí ức cởi nút

...cô thành giọt yêu.

 

Bài 7: TÌM LẠI

Con tìm về miền quê lục ký ức thời gian,
con đê có nắng trải vàng, có tiếng gõ vách thuyền đánh cá trên sông.
đất mẹ phù xa đỏ ửng những ước mơ
những cánh diều màu xanh là sứ giả tuổi thơ con và bạn con treo cánh liệng

Con tìm lại những nhọc nhằn bóng mẹ nhỏ liêu xiêu dài sườn đê lầm lũi
bụi trần quấn lên những sợi tóc mảnh, chai sạn và những gạch ngang hằn trên trán
con không hỏi những giọt mồ hôi đượm tình rơi vào miền đất hứa của ai
hay những thổn thức trong đêm sợ mai mưa gió đẩy những hạt thóc mầm trôi theo dòng nước lũ

và những ân cần gửi con trẻ chiếc chăn hồng trong cái rét mùa đông.

Con biết, Mẹ và Bà, những bông hoa giản dị với ước mơ bình dị như bao người mẹ khác ở miền quê này
ôi tình mẹ và những thất bại, thành công của con trên dặm đường xa ngái
con tìm lại khoảng trời mơ ước khát vọng và sinh lực từ miềm đất thân thương
con đã khóc và ngẩng cao đầu đón ánh nắng quê…

 

Bài 8: CÓ CÒN NHỚ NHAU

Đã bao giờ anh nhớ tới em 
người con gái như mưa mùa hạ
chợt đến và chợt đi
nồng nàn và gàn dở
những dấu yêu bỏng nóng trên môi

đã hóa thạch bụi mờ xác pháo

 

Đã bao giờ anh mong gặp lại em 
đôi mắt ấy, màu nâu trong cơn mưa vụng dại 
lẫn màu lá rêu úa rụng như trời đứt rốn hoàn thai
chỉ có con đường hun hút nhú trồi gai
đâm ảo ảnh

 

Em co mình vào xác đêm lắng nghe hơi thở ai nồng nàn quyến rũ
vây bủa em vòng xoáy đam mê
lê chân bước, ngập ngừng giữa tội lỗi và si mê
em đứng giữa bến bờ hanh hao tàn tạ và nắng mật vàng
ngã dúi dụi vào đâu cũng là mồ yêu thương.

 

Thôi anh nhé! Em sẽ không nhớ mong hão huyền
với những khát khao hụt theo tháng năm
chỉ còn dáng hình mờ dần trên lối cũ… 
và mưa hạ, mưa ngâu cứ nhởn nhơ hống hách giăng kín nỗi đau
sâu thẳm tim yêu cũng oxi hóa

em và anh sẽ trở thành những đứa trẻ với bầu ngực ân ái
nhục dục và lấm lem
ta sẽ lại thổn thức mặc những hoen gỉ không một lần sáng lại
để quay về?



Bài 9: ĐÓI NHỮNG MÙA THƯƠNG NHỚ

Đất mẹ, nơi đon mạ thâm bầm chết nửa vẫn ngẩng lên màu lúa

nơi những đêm hanh luống cầy của cha xô nghiêng gối vụ cho mùa 

nơi mẹ uốn cong điệu ví thành nôi lụa em nằm say giấc ngủ

nơi những chàng trai quê vỡ giọng cất lời yêu mọng như trinh nữ chưa một lần dục  tình dù chỉ trong mơ…

 

Em đã xa, quay mặt vào thương nhớ như sóng đánh phũ bờ vỡ ánh trăng tròn đầy khâu từ nước mắt mặn mồ hôi cha đổ

lỡ khất lời từ tạ, treo câu van nài khứ hồi vào giấc mộng ngàn năm

trái tim em là máu hay thủy ngân nhuốm đỏ mà không thấy nao lòng rưng rức, cồn cào?

Có giật mắt liên hồi, nóng mặt khi ai đó chạm vào hai chữ thân thương

có vội vã thẹn thùng cất đi tháng năm bạc mòn còn thơm mùi rơm rạ

tình cha, nghĩa mẹ, nơi anh hiếu thảo như củ khoai chín thơm lừng mùi nắng

sẽ chẳng là gì, dù kí ức đong bằng những giá xa xỉ…

chỉ là ma đói trong ngày rằm tháng bẩy gió dông

ta khước từ nhau mà phía bên sông câu hò vẫn réo rắt khản giọng

 

Ôi giấc mộng của kẻ hát rong ngập bụi đời ố nám, tả hữu nghênh liệt hoan hỉ mà thẳm sâu ngực trái bầm đỏ…

về đi, úp mặt vào thương nhớ

bát cơm cháy ngầy ngậy, miếng cà xổi còn cay mũi

nơi mẹ kể câu chuyện cha đánh trận, bom phá rừng nát vụn nhưng không giãn nổi trái tim yêu

 

Về đi, đong đầy những mùa yêu dấu, được khóc như đứa trẻ thèm sữa

vui như thôn nữ trảy hội, cười như lão nông được mùa

về đi, chẳng ai lớn nổi khi không khát yêu và đói những mùa thương nhớ!

 

Bài 10: BÊN LỀ GIẤC MƠ

Gió run vai

xoa ngực

khỏa môi khát hôn

sấm rền xa gọi mùa trổ đòng

như nhắc lại thời ba mẹ ướm trò dâu rể

ấy thế mà có anh.



Chuyện xửa xưa lạc vào mắt xanh

ngàn sao đợi sáng

anh và em như chưa từng lỗi hẹn

tóc ngắn, dài thèn thẹn bện nhau

bện thanh xuân mơ mộng

rúc rích con đường làng có ánh trăng theo ta lịm khuya



Ngày cũ trôi xa bờ cổ tích

chuyện chúng mình đâu giống tình mẹ cha

lời thánh ca mãi không trổ hoa

bút tình có bao giờ cạn mực

những đoản khúc dở dang trên trang giấy em phơi ải chuyện mình



Sóng dâng lên cồn cào, sóng sao không vỡ

gác ta bên lề giấc mơ

ngực gió...