Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Hai, 12 tháng 7, 2021

Tôi đã học như thế

Nguyễn Thanh Bình

Vẽ, là thứ mình phải học từ bé, mài đít trong trường 13 năm, ra đời, lăn lóc nhiều nghề, nhưng cuối cùng, vẫn dựa vào nó để sống, nên nó chỉ là "cái nghề" mà mình rành rẽ, thành thạo nhất.

Nhưng, từ đầu đến giờ, cảm hứng luôn phải dựa vào văn học hoặc âm nhạc, dù vẽ cho bản thân hoặc làm thợ tô màu phục vụ.

Chỉ từ văn học hoặc âm nhạc, thì một cái gì đó giống như "cơn nứng" mới trồi lên, lay động tình cảm nhưng chưa phải là cảm xúc. Đặc biệt, với những "yêu cầu" theo ý chủ quan của khách, thì cái "tình" kia không xuất hiện (thậm chí không bao giờ có) cái được tạo ra chỉ đơn thuần là quán tính kỹ thuật.

Những bức thành công nhất, trên tất cả các chủ đề đều là vẽ cho triển lãm cá nhân hoặc nhóm, không theo "yêu cầu" của bất cứ ai, và luôn có cảm xúc thật, nhưng nó tạo ra mặt trái là nhiều người thấy, rồi cứ theo thế mà "yêu cầu"!

Nguyên nhân của nó ở chỗ: khác với những họa sỹ khởi đi từ năng khiếu và đam mê, mà từ ý dẫn đến tứ tạo ra cảm xúc của họ đi trực tiếp từ trong tâm, trong tâm mình không có tư duy dẫn đến cảm xúc tạo hình, mà nó phải đi vòng.

Từ lâu, mình đã nói nhiều lần: Hội họa, âm nhạc và văn học thực ra chỉ là những mặt khác nhau của một khối, có tên là "nghệ thuật". Người có tố chất hội họa sẽ vẽ, có tố chất âm nhạc sẽ đàn và có tố chất văn chương sẽ viết, nhưng từ nhỏ, mình không được đi theo cái vốn là tố chất của mình, do đó, buộc phải dùng cái mình vốn có để gián tiếp tạo ra cái gọi là tranh!

Vẽ hỏng rất nhiều, và khi hỏng, nếu chưa nản lòng mà vứt mẹ nó đi, thì buộc phải dựa vào văn chương hoặc âm nhạc, "nhóm lửa" lại.

Bức "Dàn Đồng Ca" đầu tiên (Galeries La Vong - 1996) ra đời từ một bức vẽ hỏng, và được khêu nứng lại từ bản Aria của Yanni. Sau này, giai điệu dịu dàng và man mác buồn từ bản Serenate của F. Schubert gợi ý cho mình tạo ra cái background cực kỳ đơn giản, không có chi tiết mà chỉ có hòa sắc thay đổi rất nhẹ, vẫn tạo ra không gian...

Đó là lý do nhiều người có thể phải đợi rất lâu mới có "hàng", tuy là hàng chất lượng cao, nhưng cũng chỉ là "hàng" không phải là tác phẩm.

Có thể là hình minh họa về 1 người và trẻ em

Có thể là tác phẩm nghệ thuật về một hoặc nhiều người và trong nhà

Có thể là hình minh họa về trẻ em

Có thể là tác phẩm nghệ thuật về 1 người và trong nhà

Không có mô tả ảnh.

Có thể là ảnh chụp cận cảnh 1 người