Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 21 tháng 7, 2021

Sự vắng mặt của ý thức

Thái Hạo

Khi một anh cán bộ hành xử với dân lúc thi hành công vụ một cách thô bạo và cả những lời hăm dọa, thô bỉ, sỉ nhục để bảo vệ cái lý lẽ hết sức ngu ngơ của mình rồi lại tự tay mình đăng lên mạng, điều này khiến chúng ta phải nghĩ thật nghiêm túc.

Vấn đề ở đây không đơn thuần là sự dốt nát nữa, nó đã chuyển sang trạng thái vô ý thức. Nghĩa là ý thức đã hoàn vắng mặt trong anh ta. Cái ý thức về vị trí công bộc, về ứng xử, về đạo đức, về đúng sai phải trái..., tất cả đều hoàn toàn vắng mặt. Khi con người phạm vào sai trái và xấu ác nhưng nó còn biết đó là xấu ác mà dấu nhẹm đi hay dùng thủ đoạn để che đậy thì còn cứu được, chứ đã đến mức hồn nhiên như cỏ cây thế này thì hết thuốc. Ý thức/nhận thức đã hoàn toàn tê liệt thì không cách gì "phục hồi chức năng người" được nữa.

Ở bất cứ xã hội nào, khi mà phương thức tuyển người là bằng tiền, bằng đầu gối, bằng máu mủ, thậm chí bằng "ngã ba" thì kết quả tất yếu của nó sẽ là một đám ngu, tham, ác, lưu manh. Cái đám ấy mà cai trị xã hội thì phải biết! Tuy nhiên không phải chỉ có thế, nó còn chứng tỏ những kẻ này đã hành xử như vậy quá lâu rồi; sự lưu manh và thô bạo một khi được dùng phổ biến trong một thời gian dài thì nó thành chân lý. Chân lý là ta, ta là chân lý. Nghĩa là khi nó đã bộc phát ra ngoài thì coi như bên trong đã ung thối hoàn toàn và hết thuốc chữa.

Kinh hoàng là, trong đợt dịch này, nhiều video và thông tin gây bão kiểu "bánh mỳ không phải thực phẩm" lại do chính những kẻ trong bộ máy tự làm tự đăng lên một cách vô tư chứ không cần người dân tố giác hay bất bình mà phát tán. Nhiều phát ngôn của các quan chức to hẳn hoi cũng được công khai cùng một phương thức như thế. Từ người nói đến giới báo chí quốc doanh, lạ thay, cứ thế cho đăng tải mà chẳng hề mảy may cảm nhận về chuyện đúng sai hay dở chi nữa.

Nhiều người nói rằng họ coi thường dân, tôi thì không nghĩ thế. Họ không coi thường, họ hoàn toàn không còn ý thức phân biệt coi thường hay coi trọng nữa, họ bị mất ý thức. Đó là trạng thái tê liệt của trí năng.

Nghĩa là gì, là đại dịch đã làm vén lên bức màn mà trước đó còn mờ mờ ảo ảo, nay thì mở toang ra, hiện nguyên hình. Đó là một cỗ máy mà rất nhiều chi tiết đã bị han rỉ đến không còn chút lõi sắt nào, hoàn toàn hết date (hết hạn sử dụng). Nó không vận hành được thì cũng không phải điều gì quá lạ lùng.