Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2021

Thơ Đỗ Quang Vinh

 

Vì ta

Đêm qua vũ trụ thì thầm,

nói hạt mầm ta gieo không nảy chồi,

bảo giọt nước ta thả không hoá thành sông suối.

Thế là bầy nai chẳng có gì ăn,

con hổ chẳng còn gì uống.

Mảnh ruộng không đủ nước, trâu chẳng muốn cày;

ly rượu không thể say, thi nhân ném xuống đất.

Giữa thinh không, một điều gì bí mất đã bị đánh mất.

Bởi vì ta!

Thêm một rung động từ vô biên đến thế gian quá muộn,

thêm một nỗi buồn

lưu lại quá lâu...

Loài chim thiên di không tìm được nhành cây để đậu,

bầy cá hồi không có một con suối để trở về.

Và khi giọt lệ nàng rơi,

chẳng có bàn tay nào lau được nỗi đau chất chồng từ miên viễn.

Bởi vì ta!

Đêm qua vũ trụ thì thầm...

bảo ta ôm lấy kẻ điên,

bảo ta cứu một con kiến,

bảo ta hoàn thành bao điều giản đơn, bình dị.

Nhưng ta chẳng thiết làm gì,

ta chỉ là kẻ hèn mọn, ngu dốt, mù quáng, ích kỷ.

Ta chẳng thiết làm gì...

ta chỉ muốn làm thơ!

 

Ba đoản khúc xàm

1.

Có một con đường nhưng không đi...

có một bến bờ nhưng chẳng đến...

Anh muốn gì?

Em muốn gì?

Tôi muốn gì?

Bạn muốn gì?

Có lần say ta thoáng quay nhìn lại,

vũ trụ đã nằm dài...

ta còn đứng với ai?

2.

Có một lời hẹn nhưng đã quên...

có một ngưỡng vọng nhưng cũng bỏ...

Có lần nằm mơ

ta thấy muôn kiếp trước mình đã tới trước ngõ,

mà muôn kiếp sau vẫn chẳng dám bước vào.

3.

Có gì cay đắng giữa những chuyện tầm phào,

có gì vui sướng trong muôn tràng gào thét.

Con mèo kêu meo meo,

con chó sủa gâu gâu,

con heo thì éc éc.

Khi ta nói "Yêu em!"

Hẳn ta như con vẹt.

Chỉ lặp lại một lời,

dù chẳng hiểu là gì

mà cứ lải nhải đến vạn năm...

   

Cuối

Đến cuối cùng,

chỉ còn một hơi thở

rung rinh những mảnh vỡ thời gian...

Đến cuối cùng,

chỉ còn một ánh mắt bẽ bàng

con thuyền bỏ hoang nằm dưới bến sông cạn...

Đến cuối cùng

ta bước giữa nhưng điêu tàn còn sót lại;

dù vẫn muốn ôm em,

nhưng vòng tay chẳng phải ngày xưa.

Ngọn nến đã tắt,

ai đó vừa bật đèn.

Đến cuối cùng,

những chiếc bóng ngả vào đêm tối.

Chẳng ai cứu rỗi tiếng thở dài,

chẳng ai đoái hoài đôi mắt lạc lối.

Đến cuối cùng

ta vẫn đứng trước em

vẫn nói những điều ta vẫn luôn nói.

Nhưng ta chẳng còn là ta,

em cũng chẳng phải em...

 

 

 

Chúc ngủ ngon


Anh đạp cửa xông vào căn phòng linh hồn của em!

Không báo trước,

không hỏi xin;

chỉ với một ánh nhìn anh đã đi đến tận cùng mọi ngóc ngách.

Anh thấy em là một quyển sách đang mở ra,

anh thấy từng câu chữ đang ca hát ngôn từ của chính nó

và mỗi âm điệu cuộn trào vô vàn viễn cảnh mênh mang thần diệu.

Anh đã thấy mạch nguồn,

từ một khe suối nhỏ róc rách,

đến con thác dữ,

đến đại dương,

đến tột đỉnh thiên đường trong vườn địa đàng Adam nhìn Eva bóp nghẹt con rắn độc ác.

Em không thể đuổi anh ra,

em không thể làm gì khác...

Ngoại trừ những tiếng gầm gừ,

ngoài trừ âm thanh con rắn rít lên trơn tuột khỏi đôi bàn tay và nhanh chóng lẫn vào trảng cỏ.

Anh là tên khách không mời,

nhưng cũng là đứa con hoang đàn đến hôm nay mới tìm được về ngôi nhà của bố mẹ.

Anh chạy khắp các căn phòng,

anh chơi đùa, lật tung và phá tan tất cả hệt như một đứa trẻ.

Anh biến linh hồn em thành bãi chiến trường,

vì đó là điều em luôn thèm khát;

ta nắm tay cùng đi đến tận cùng tàn ác.

Để nằm cạnh nhau

chúc vũ trụ ngủ ngon...

 

 

 

Trống


Khi khoảng trống đến tìm...

vào một chiều mưa,

vào buổi sáng mùa hè và bầy chim ngừng hót,

vào một đêm tĩnh lặng

lúc giấc mơ vừa đến lưng chừng đã đột ngột kết thúc...

Khi khoảng trống đến tìm,

tựa những hồ nước ngầm giấu trong lòng núi đá,

tựa những chiếc ghế không người ngồi,

khoảng sân bỏ hoang, những cành cây không lá.

Tôi không có gì để lấp vào,

ngay cả nỗi đau cũng là nhỏ bé

và sự cuồng nộ tựa bão giông bỗng chốc hoá thành cơn gió nhẹ...

Khi khoảng trống đến tìm,

giữa những nhịp tim,

giữa bờ môi, nụ hôn, đầu lưỡi, bàn tay, bờ vai...

giữa những câu chữ tuôn trào, bất chợt dừng lại trên bàn phím.

Tôi nhìn khuôn mặt mình phản chiếu phía bên kia màn hình

góc máy quay vẩn vơ, không nhân vật chính.

Không có gì để lấp vào,

chỉ là cái bóng hằn lên mặt kính...

và bên kia

một khoảng trống mênh mông.

 

 

Vẫn



Tôi vẫn mơ thấy mỗi đêm

những loài chim

chưa kịp bay đã chết...



Những bầu trời chưa kịp ngắm nhìn,

đã vội vàng khép lại.


Không một tiếng kêu than,

không một giọng thét gào ai oán.


Tôi vẫn mơ thấy mỗi đêm,

những người đàn ông và đàn bà đứt đoạn,

lê lết phần còn lại của mình,

tìm thấy nhau

mà cũng chẳng thấy gì...


Không có nước mắt lăn xuống hàng mi,

không có vết thương nào trong lồng ngực.


Tôi vẫn ngủ, còn họ thì đã tỉnh thức.


Những bóng tối nấp trong đôi mắt khi ta trông thấy nhau,

tựa miệng giếng hoang đã cạn trơ đáy.


Có vài lần tôi đủ can đảm nhìn vào

và rất nhiều lần tôi vội vàng bỏ chạy...


Tôi vẫn mơ thấy mỗi đêm

những loài chim quên cách bay,

những bầu trời chưa kịp thành hình hài đã đổ ập xuống.


Một buổi chiều,

giữa ngã tư đường tôi trót thấy nụ cười buồn của một đứa trẻ.


Đến tận bây giờ

tôi vẫn mơ thấy mỗi đêm...