Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

Thơ Trần Mộng Tú

BÀI THƠ VIẾT Ở PENDLETON
Viết tặng những người ngày đầu đến trại

 Khi tôi đi một mặt trời vừa rụng
 Một kinh thành vừa sụp đổ sau lưng
 Một quê hương vừa thở nhịp cuối cùng
 Một dân tộc vừa ly khai dân tộc
 Khi tôi đến mặt trăng xanh vừa mọc
 Từng đoàn người già trẻ níu ôm nhau
 Ai gọi tên ai tiếng nấc nghẹn ngào
 Lều vừa dựng đứng chờ hồn thất lạc

 Khi tôi đi một cuộc tình vừa rạn
 Những đóa tường vi gục khóc trong bình
 Nụ hôn đau trao vội vã người tình
 Gói trong áo một cành hoa nước mắt
 Khi tôi đến... Ôi! Một tôi đổi khác
 Áo xiêm người nghe lạ tủi trên thân
 Chăn chiếu người đắp mãi vẫn lạnh căm
 Ly nước ngọt trên môi nghe muối mặn
 Khi tôi đi cả dòng sông đứng lặng
 Những vai cầu khuỵu xuống buổi tiễn đưa
 Nón bài thơ thả trên dòng nghinh lũ
 Sóng tang thương nức nở mấy cho vừa.
 Tháng Tư/1975


 VIẾT TIẾP SAU 20 NĂM
 Hai mươi năm sau mở trang thơ cũ
 Giấy ố vàng... vẫn chảy một dòng sông
 Tôi úp mặt vào thơ tìm tiếng sóng
 Hồn cỏ lau. Ôi! Bãi nhớ mênh mông
 4/1995


 VIẾT TIẾP SAU 45 NĂM
 Bốn mươi lăm năm nhìn bàn tay mở
 Thời gian trôi vớt được giọt nào không
 Dòng sông nào chảy hoài trong ký ức
 Cửu Long ơi sao sóng cạn giữa lòng.
 4/2020

Bài thơ này một người bạn, Nguyễn Đức Quý dịch sang tiếng Anh nhân dịp triển lãm kỷ niệm 20 năm di tản tại Viện Bảo Tàng Á Châu Wing Luke, Seattle-Washington.
Hai đoạn của bài thơ đã được trích ra, khắc trên đá hoa cương gắn lên tường của nhà sách Nhật, tại trung tâm thương mại Á Châu-Seattle.
image

HINH-OliverwithBaPoem.