Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

Buồn thì viết, cho tôi

Đặng Tiến (Thái Nguyên)


Trận cầu rực lửa,
Không giành giải nhất nhưng vẫn tấn phong anh hùng
Công chúng rùng rùng xuống đường hét vang, hát vang, cờ đỏ rợp trời
Rồi tắt ngấm
Những đứa trẻ chết già
Những người già cười khóc nhảy nhót seo phi rất mực trẻ trâu
Nhiều trăm người, nhiều ngàn người, nhiều triệu người... thích nghi cùng bụi mịn
Kẻ có nhiều tiền chảnh bảnh lên giọng lăng nhục
Chúng dân hóa chó hóa mèo
Đám đông cuồng nộ, ăn theo
Đám đông vui mừng, ăn theo
Đám đông hoan hỉ, ăn theo
Chuông chùa rền vang như tiếng gầm đại bác
Giọng cầu kinh xủng xoẻng kim tiền
Lò hóa vàng rần rật cháy
Khói tuôn màu địa ngục
Khói tuôn mùi địa ngục
Đâm trâu, chém lợn, bắt chó, chém người
Khẩu phần trẻ thơ trộn cùng sán lợn
Bé thơ bị bỏ chết trên xe
Và người thì đông lạnh
Người chết chưa đậy nắp quan tài
Mạng mẽo sục sôi lời nguyền rủa
Người ta chúc nhau có đám tang vui vẻ
Hoa cúng Phật đầm đìa thuốc trừ sâu...
Thời tôi sống sao mà kinh hãi thế
Thời tôi sống sao mà ghê sợ thế
Bỗng nhiên tôi mắc bệnh sợ người
Tôi sợ những lời đãi bôi
Tôi sợ những giả nhân giả nghĩa tiếng cười
Tôi sợ những bàn tay hờ hững
Tôi sợ những khúc ca sắt máu
Tôi sợ những ân huệ mang tính vụ mùa
Sợ tất cả
Bóng tối âm u, quen dần hết sợ
Chạng vạng hoàng hôn
Nhờn nhợt xế chiều
Loang loang những chùm nắng chết
Mấy thế hệ người sống trong hoàng hôn
Khắc khoải buồn, khắc khoải vui, khắc khoải khóc, khắc khoải cười
Tâm thần phân liệt
Thời tôi sống thật là kì
Nhiều rất nhiều người sống rất dài, rất dai đời cỏ rả
Nhiều rất nhiều người chết trẻ, rất là trẻ
Đều lãng xẹt như nhau
Đều vô nghĩa như nhau
Thời tôi sống người người lo cho mình
Rau sạch
Gạo sạch
Thịt sạch
Cá sạch
Giường sạch
Gái sạch...
Còn đâu thây kệ chúng mày
Nước bẩn, sông chết, rác ngập đầy
Bụi mịn, hơi thủy ngân, đất ô nhiễm mặc kệ chúng mày
Rất nhiều rất rất nhiều người lo nồi cơm bị bể
Rừng cạn kiệt, thây kệ
Đất hóa sa mạc, thây kệ
Ruộng đồng bỏ hoang, thây kệ
Biển chết, thây kệ
Những hàng cây trên phố cụt đầu, cụt thân, cụt rễ, thây kệ
Đảo Gạc Ma giặc chiếm, thây kệ
Đường lưỡi bò in trên áo khách Tàu, thây kệ
Máy bay tuần tra rơi, thây kệ
Bán đảo Crime Nga chiếm, thây kệ
Dàn khoan Hải Dương xâm nhập trái phép, thây kệ
Sinh viên Hồng Kông tranh đấu lửa ngút trời, hắc cảnh nhả đạn, thây kệ
Thiên An môn, không biết
Pháp Luân công bị khủng bố, không hay
Người Duy Ngô Nhĩ bị khủng bố, không cần biết
Mổ cướp nội tạng, nghe xa vời vợi
Thời tôi sống anh hùng, đã chết
Hiệp sĩ Lục Vân Tiên, không còn
Từ Hải hầu như tiệt chủng
Nhan nhản ẻo lả Kim Trọng
Nhan nhản ham của lạ Thúc Sinh
Nhan nhản trơ tráo Sở Khanh
Nhan nhản Tú Bà
Mã Giám sinh, nhan nhản
Thời tôi sống
Nhà chùa giăng lưới bắt chim
Không còn Giác Duyên, Quán Thế âm Bồ tát
Thời tôi sống
Thật buồn thời tôi sống
Tôi viết cho tôi.