Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

Chị Dậu “tuổi gì”?

Trần Hoàng Trúc


Chị Dậu à, chị chẳng khổ lắm đâu!
So với các chị thời nay, em nói thật!
Chị chẳng qua không đủ tiền nộp thuế
Đành gửi con “đi ở” rồi, bán ổ chó non


Nếu sống thời này chị sẽ đóng thuế nhiều hơn
Vì ngày xưa chưa có “phí môi trường”, “BOT thu giá”
Chưa có luôn thuế VAT, thuế thu nhập
(Nên bán chó đi chị đỡ phải “hao” nhiều)

Nếu ngày đó lỡ đói mà ăn cắp ổ bánh mì
Chắc cũng không đến nổi vào tù chị ạ
Chị thấy không, dưới thời “thực dân Pháp”
Chị “tuổi gì” so với thời “độc lập – tự do”?

Chị “tuổi gì” so với chị ở Sơn La
Chết không có xe đưa chỉ quấn ngang tấm chiếu
Chạy rong khắp phố phường ban ngày ban mặt
Ngang qua khu tượng đài nghìn tỷ khổng lồ!

Chị “tuổi gì” so với chị ở Cà Mau
Treo cổ chết để lấy tiền phúng điếu
May ra đủ cho con đóng tiền học phí
Phải dặn chồng “xin hòm, chớ mua, hao!”

Chị “tuổi gì” so với chị ở Tuyên Quang
Phải thuê người chặt cả tay, chân, đau đớn
Những mong lấy được tiền bảo hiểm
Trang trải nợ nần, túng quẫn bao năm!

Chị “tuổi gì” so với các chị ở Thủ Thiêm
Nhà đang có, một sớm mai mất tất
Hơn chục năm màn trời chiếu đất
Vác đơn đi, “thưa” lắm, cũng “chìm xuồng”!

Chị “tuổi gì” so với các chị ở Hà Giang
Năm nào cũng lũ vì rừng “ai” đốn nát
Một sớm kia, bên đường, nằm phơi xác
Chị “tuổi gì” mà kể khổ với thời nay?

Nghĩ cho cùng, chị cũng chỉ là nhân vật văn chương
Được nhào nặn, vẽ tô và hư cấu
Sao cho nghe “tận cùng đau đớn”
Nhưng thấm tháp gì so với các chị thời nay?

Tưởng tượng rằng, “cha đẻ” chị, ông Ngô
Sống thời nay và viết về bao “chị khác”
Bản thảo chưa qua được các nhà xuất bản
Đã bị xé tan, “phản động hả mày?”

Thôi thì chị cứ “tắt đèn” đi
Cứ chạy ra đường trong đêm tăm tối
Nhưng đừng chạy ra trung tâm chị nhé
Rủi bị oan, bị đánh vì tưởng chị “biểu tình”…