Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 18 tháng 1, 2018

Tòa án gia đình?[*]

(Rút từ facebook của Đỗ Duy Ngọc)

ĐInh Thăng 

Thanh

Đất nước này lắm chuyện buồn cười. Toà án xử một vụ án lớn thâm lạm hàng chục ngàn tỷ đồng mà như một vụ xử trong một gia đình hay dòng họ. Trịnh Xuân Thanh xin lỗi “bác” Tổng bí thư, mong được xem như con cháu trong nhà ha…ha, rồi oà khóc. Lại tào lao xin được sang nước ngoài để sống cùng vợ con. Anh này nghĩ sao vậy trời!!!
Đinh La Thăng cũng khóc xin làm ma tự do chứ không muốn làm ma tù. Hê… hê đối tượng mà các anh cần xin lỗi là nhân dân chứ không là thằng cha nào khác. Số tiền các anh chia chác nhau ăn ngập mặt lâu nay, cùng nhau gặm từ trên xuống dưới là tiền của dân đen còng lưng, mướt mồ hôi và thấm cả máu chứ không phải của đảng nào, không phải của riêng của nhóm nào, cũng không phải là tài sản của cá nhân nào.


Các anh hối lỗi với tổng bí thư vì ông ấy ký lệnh bắt anh. Nhưng các anh là tội đồ của nhân dân và dân tộc. Các anh có lỗi với đất nước này. Do vậy hãy cúi đầu xin lỗi nhân dân thì đúng hơn là khóc lóc với tổng bí thư. Hãy xin lỗi những em bé giữa trời đông giá rét kh ông có tấm áo lành để mặc, hãy xin lỗi những bệnh nhân chấp nhận chết vì không có tiền mua thuốc, hãy xin lỗi những xác người bó chiếu chở bằng xe gắn máy vì không tiền thuê xe, hãy xin lỗi lớp học trò muốn kiếm chữ mà không có trường để học, hãy xin lỗi các thầy cô giáo chấp nhận đến bản làng xa xôi, vượt sông bằng bao nilon cùng với những đứa học trò vì không có chiếc cầu qua sông, hãy xin lỗi với những số phận bất hạnh nghèo đói không nhà, không cơm còn đầy dẫy trên đất nước này, hãy xin lỗi với tất cả những người đã chết lẫn những người còn sống đau đớn vì những nỗi oan khiên từ thân phận nghèo hèn. Họ nghèo khổ bi đát vì các anh chia nhau cướp của họ hết rồi. Tiền vàng đô la các người vơ vào đầy túi tham, còn nợ thì trút lên đầu dân, mới mở mắt đã mang nợ hàng chục triệu đồng. Và còn nhiều, nhiều nữa, vì tội lỗi của các anh mà đất nước này nghèo mãi, không ngẩng đầu lên được, tại sao lại chỉ xin lỗi một mình ông tổng bí thư của một đảng cầm quyền?
Quốc gia nào cũng có luật pháp và luật thi hành bình đẳng với tất cả mọi người. Làm đến chức vụ như các anh sao lại ngây thơ đi van xin những điều vô lý thế? Nhân cách và liêm sỉ của lãnh đạo cao cấp mà chỉ có thế thôi sao?
17.01.2018


[*] Tựa đề của Văn Việt