Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017

Tự vấn

Vũ Thanh Tùng


Đêm không ngủ chẳng có ai bầu bạn

Đành mình thôi tự vấn chính mình

Sau mấy năm đằm trong bom đạn

Ta còn gì trong cát bụi chiến tranh


Giờ ta ước giá không cần đổ máu

Không phân tranh không chia rẽ con người

Dân vẫn có tự do nước vẫn giành độc lập

Thì chao ôi! Sung sướng đến vạn đời


Giá không sống trong cái vòng luẩn quẩn

Thiếu đói quanh năm chờ đánh kẻng chia mì

Trâu chết rét mỗi khẩu phần dăm lạng

Cha mẹ già mặc kệ dấn thân đi


Lạ lùng thay chiều xếp hàng mua thịt

Cơ quan tranh nhau mấy mét vải thừa

Lòng kiên nhẫn như dây thun bị xiết

Bầy kiến vàng lầm lũi giữa nắng trưa


Ta thừa nhận mình giống như loài gián

Động một tiếng thôi cũng co dúm cả người

Sống len lét như lũ chim bị đạn

Giật thót mình ngay cả tiếng hắt hơi


Đôi khi giống trâu bò nhai lại

Ợ miếng cũ ra nhem nhép tự hào

Đầu rỗng mọt mà cứ sôi quằn quại

Chém một lời lên tận trời cao


Ta cũng giống như bao kẻ khác

Theo đóm ăn tàn tàn tạ tấm thân

Rồi có lúc giật mình ngơ ngác

Thân lươn lấm đầu từ cổ đến chân


Bao trăn trở hồ nghi được mất

Chỉ viết ra mình biết với mình

Lúc tỉnh ngộ lại hèn không nói

Đành sống thừa giữa đám hôi tanh


Suốt một thời nhại lại lời người khác

Cứ giơ tay biểu quyết tán thành

Tan cuộc họp bụng nôn nao muốn khạc

Như đèn cù cùng voi ngựa chạy quanh...