Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

Thơ Trần Mạnh Hảo

Đất nước có bao giờ buồn thế này chăng?


Đêm trường ma giáo mặt trời đỏ

Những dòng sông là đất nước thở dài

Chó sủa trăng nhà ai?

Không phải vầng trăng đất nước


Tôi ngồi ngót bảy mươi năm

Chờ một lời nói thật

Bầy sói tru ý thức hệ lang băm

Người nông dân bị cướp đất phải hát bài dân chủ

Đêm đêm thạch sùng tắc lưỡi bỏ đi



Đất nước đang treo trên sợi chỉ mành

Sợi chỉ mành 16 chữ vàng và dối lừa 4 tốt

Có kẻ rước giặc lên bàn thờ

Xì sụp lạy khấn tàn nhang chủ nghĩa

Những giáo điều làm cơm nguội bơ vơ


Xin cứ tự do bán lương tâm cho chó

Vãi linh hồn vào thùng rác nhân dân

Mối mọt ăn rào rào lòng rường cột

Ôi thương thay giẻ rách cũng tâm thần

Anh sẩm bạc đầu dẫn đường dân tộc

Đám gà què bàn hiến pháp cối xay


Đất nước có bao giờ buồn như hôm nay

Những thiên đường vỡ chợ

Những học thuyết đứng đường

Hoàn lương tượng đài

Hoàn lương chân lý

Nghị quyết còn trinh bạch cũng hoàn lương


Không ai đuổi cũng giật mình bỏ chạy

Nhốt hết mây trời vào hiến pháp tự do

Mơ được đứng bên lề đường

Nói một câu gan ruột

Đất nước buồn

Đất nước bị ruồi bu


Đất nước bị cầm tù trong ngực trái

Chưa kịp nghĩ một điều gì

Sao đã toát mồ hôi?

Có nơi nào buồn hơn đất nước tôi?


Lý tưởng của loài dơi là muỗi

Dơi bay đêm cho đất nước đỡ buồn

Không ai tin vào hoa hồng nữa

Không ai tin vào dơi nữa

Dơi trở về làm chuột khoét quê hương


Sài Gòn, 24-4-2013


T

ôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt!

(Kính tặng nữ đạo diễn điện ảnh Song Chi, nhà văn nữ Trang Hạ và anh chị em từng bị “Công an Nhà Nước ta” bắt vì yêu nước vô tổ chức, dám biểu tình chống Trung Quốc chiếm Trường Sa, Hoàng Sa)

Những ngày này

Tổ Quốc là cá nằm trên thớt

Tổ Quốc là con giun đang bị xéo quằn

giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa

Biển Đông bị bóp cổ

Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử

biển đập nát bờ

Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu

Tuổi trẻ mít-tinh

đả đảo Trung Quốc xâm lược!

Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình

Sông Bạch Đằng bị bắt

ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường

ải Chi Lăng bị bắt

gò Đống Đa nơi giặc vùi xương

sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc!

Có nơi đâu trên thế giới này

như Việt Nam hôm nay

Yêu nước là tội ác

biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt?

Các anh hùng dân tộc ơi!

Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi!

nếu sống lại, các Ngài sẽ bị bắt!

ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc?

sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa :

“Bên kia biên giới là nhà

Bên đây biên giới cũng là quê hương!”

Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương!

Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc

Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều

tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt!

Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu!

T.M.H.

Sài Gòn 20-01-2008


Người anh hùng học Ngụy

Ngụy Văn Thà xuất thân khoá 12 Sĩ quan Hải quân Nha Trang. Hạm Phó Tuần Dương Hạm Ngô Quyền HQ17, trước khi thuyên chuyển qua làm Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ10, để rồi hy sinh trong trận hải chiến. Thân xác ông, vị Hạm Trưởng đã chìm theo chiến hạm ngoài khơi Hoàng Sa.

Mai sau tên ông sẽ còn được biết đến mãi để nhắc nhở mọi người "Hoàng Sa muôn đời phải là cuả Việt Nam"

Thiếu tá Hạm trưởng Hạm Nhật tảo HQ10 - Ngụy Văn Thà

Người yêu nước không thể nào là ngụy

Người chết vì nước như anh không thể nào là ngụy

Nhưng anh:

Là Ngụy Văn Thà (*)

Anh – hạm trưởng chiến hạm Nhật Tảo

Lao thẳng vào tàu giặc cướp

Tên anh còn mãi với Hoàng Sa

Biển vật mình thét đại bác

Giặc bủa vây chiến dịch biển người

Lửa dựng trời dìm tàu giặc

Máu anh cùng đồng đội ngời ngời

Ôm chặt tàu

Ôm chặt đảo

Anh hóa thành Tổ Quốc giữa trùng khơi

Gió mùa đông bắc gào khóc

Ngụy Văn Thà

Mãi mãi neo tàu vào quần đảo

Tổ Quốc ngoài Hoàng Sa

Trận chiến ba mươi phút

Tượng đài anh là phong ba

Đỉnh sóng khói hương nghi ngút

Biển để tang anh bằng sóng bạc đầu

Quần đảo nhấp nhô mộ phần liệt sĩ

Linh hồn anh hú gọi đất liền

Ngụy Văn Thà

Tên anh không phải bài ca

Tên anh là lời thề độc :

- Phải giành lại Hoàng Sa

Sóng vẫn vồ lấy đảo…

Sài Gòn 15-9-2009

_____________

(*) Ghi chú: Theo báo Tuổi Trẻ ra ngày 14-9-2009: Liệt sĩ Thiếu tá Ngụy Văn Thà hạm trưởng chiến hạm Nhật Tảo HQ-10 của hải quân Việt Nam Cộng Hòa và đồng đội đã anh dũng hi sinh bảo vệ đảo Hoàng Sa (cùng các chiến hạm khác: HQ-4,HQ-5,HQ-16) trong trận hải chiến đẫm máu với tàu Trung Quốc xâm lược ngày 19-01-1974.



Trả nón cho trăng

Tặng em Bùi Minh Hằng


Em là trăng

Trăng mọc ban ngày

Ôi vầng trăng đội nón

Em Hồ Gươm bán nguyệt heo may


Nón mùa thu

Áo sương mù đưa đón

Em đội tên hai quần đảo trên đầu

Nón và trăng

Cùng mang tên đất nước

Em đi một mình nào có ai đâu


Cướp!

Cướp!


Chúng cướp trăng trên đầu

Chúng cướp tên đất nước

Chúng cướp Hoàng Sa Trường Sa

Giữa rừng công an ta

Sao toàn cướp?


Chúng cướp nón em Hằng

Trăng cũng khóc

Em một mình giành lại nón cho trăng

Giành lại nón bài thơ yêu nước


Cướp đeo băng đỏ

Giật rách nón em thương

Em ôm chặt một vầng trăng vỡ

Như ôm đất nước đoạn trường

Rách nát một linh hồn nón

Trăng ôm hai quần đảo lên đường


Sau màn cướp nón

Đến trò cướp người


Giữa ban ngày

Trăng bị bắt cóc

Tổ Quốc ơi

Sao mùa thu lại khóc?


Trả trăng cho nón

Trả nón cho trăng …


Sài Gòn sáng sớm Chủ Nhật 23-10-2011



Đất nước đến hoa còn xấu hổ


Một nhà nước như không còn ai biết ngượng

Lại mọc đầy hoa xấu hổ nơi nơi


Cây thẹn thùng nép cỏ

Lá nhắm hờ mắt gió trêu ngươi


Nói dối mọi nơi

Nói dối mọi điều

Nói dối quá làm hoa đỏ mặt


Muôn năm cái không có thật

Không có thật ở đâu?

Ai áp giải nhân dân phải tìm ra ma xó?

Đất nước nằm mơ trên quả địa cầu

Đất nước khom lưng tìm thiên đường không có

Một thiên đường ý cuội mạo lòng dân


Hoa thay người xấu hổ

Kẻ gian manh mang mặt nạ thánh thần

Hoa xấu hổ mọc trong tờ hộ chiếu

Ra nước ngoài thương người Việt tủi thân


Sự trâng tráo làm vương làm tướng

Xấu hổ ơi xấu hổ mọc nơi nào?

Kẻ ăn cắp lên truyền hình dạy người tự trọng

Lê Chiêu Thống gào: phải yêu nước như tao…


Ai đang chọn quốc hoa giữa thời quốc nhục

Đất nước ơi xin thẹn với Tiên Rồng

Trong băng hoại hoa giữ mình nhân cách

Giữa lòng người hoa xấu hổ còn không?


Sài Gòn 08-5-2013