Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 22 tháng 7, 2017

Làm việc với an ninh quận Thủ Đức

FB Ngo Thu

Làm việc với an ninh quận Thủ Đức ngày 20.7.2017.

Thời gian từ 14:30 đến 16:15 dài như vậy nhưng cù nhằng các nội dung sau đây:

-Đầu tiên họ trả lại tôi điện thoại (hết pin) và chứng minh nhân dân.

Tôi phàn nàn thái độ khi c.a cướp điện thoại của tôi. Họ nói đó là đơn vị khác. Họ chỉ có trách nhiệm trả cho tôi.

-Cho rằng tôi đi bộ với bảng hiệu như thế khiến người đi đường chú ý xao nhãng dễ gây tai nạn giao thông.

Tôi cho rằng nếu có một cô gái đẹp ăn mặc bắt mắt khiến người ta chú ý không thể trách cô ấy đẹp. Họ có bổn phận làm chủ bản thân. Tôi chỉ biết tôi không phạm luật. Tôi cũng cho rằng suy diễn nguyên nhân tai nạn giao thông xảy ra, nếu có, quy trách nhiệm do tôi là thiếu căn cứ.

-Mục đích của tôi đi bộ để làm gì?

Tôi bực mình thứ trưởng Nguyễn Linh Ngọc ký lệnh cho xả bùn nạo vét xuống biển là ngu dốt dối trá. Tôi không biết làm sao để bày tỏ bức xúc của tôi, sự đau xót của tôi. Đi bộ là cách hợp pháp nhanh chóng mà tôi có thể trực tiếp đề đạt ý nguyện. Ổng mà có đây là tôi rút dép ném vào mặt liền.

Tôi cũng đề nghị ghi rõ trong biên bản hai từ "ngu dốt, dối trá "

-Cho rằng tôi cần ý kiến đề nghị phản đối gì phải đúng luật bằng cách làm đơn kiến nghị gửi quốc hội gửi thẳng bộ trưởng hay thủ tướng.

Tôi thưa rằng họ đã ký lệnh cho phép thực hiện từ tháng 6 đến tháng 10.

Cái đơn của tôi họ nhìn đến là đổ xong rồi.

Dân ở đấy từ lâu người ta phàn nàn biết bao nhiêu về 4 nhà máy nhiệt điện bố trí trong 1 xã, có ai nghe đâu huống gì một người ở xa tít như tôi.

-Làm sao cô chắc dân ở đó người ta có phàn nàn kiến nghị?

Tôi nói là để tôi mở mạng ra cho xem vì nó đầy trên báo ...

Các anh an ninh bảo: thôi khỏi !

(Thời đại thiếu thông tin hỏi câu này là dân ngọng vì họ không dám nói bác ba bác bốn người thân ở đấy nói gì ..)

-Hỏi tôi có đi như thế nữa không?

Đây là danh dự uy tín của tôi.

Nếu không có lệnh dừng tôi sẽ tiếp tục đi bộ tới Bình Thuận.

-Lại nói cô đi như thế không an toàn (bla ... bla...)

-Lại hỏi cô dự định làm gì sắp tới?

Tôi bảo không biết.

-Lại hỏi tôi có đề nghị gì với c.a ?

Tôi đề nghị cha mẹ tôi già yếu rồi không nên gặp nói nhiều lời khiến họ buồn bã khóc lóc... Nếu họ có cha mẹ già thì phải hiểu người già thế nào rồi.

Họ bảo không chỉ cha mẹ của tôi mà họ cho rằng chỉ là thăm hỏi, cháu nhỏ sống cùng tôi họ cũng sẽ mời lên nói chuyện về tôi. Không đủ tuổi thì sẽ mời người giám hộ đi cùng.

Họ nói năng lịch sự ôn hòa cũng rất thân thiện nhưng hàm ý gì thì các bạn và tôi đều hiểu.

Đó là việc mà họ phải làm.

Cho thấy não trạng chịu trách nhiệm tập thể chưa thay đổi được dù họ cầm quyền 70 năm trên cả nước, 42 năm tính riêng ở miền Nam, trong một thời kỳ tiến bộ về khoa học kỹ thuật về văn hóa văn minh và thông tin mở trên toàn thế giới.

Có lỗi gì họ đưa tập thể ra chịu lỗi. Có tội gì họ tìm đến cả ba đời của bạn để chịu tội chung.

-Họ ghi biên bản tôi đi với "băng rôn"

Tôi đề nghị đính chính. Biên bản dùng từ phải chính xác. Băng rôn là gì?

Tôi hỏi và giơ cao tờ giấy A4 họ đưa tôi ký tên cho họ nhìn rõ : "cái này có gọi là băng rôn?"

Họ không trả lời. Tôi ghi lại dùng từ sai : tôi chỉ cầm tờ giấy A4 có viết lại câu nói của thủ tướng và bộ trưởng.

Tôi về nhà mới uống xong ly trà nóng cho tỉnh người thì c.a lại đến nhắn lời mời sáng mai đến nữa.

Tôi giận nghẹn ngang trả lời ngay:

" Muốn bắt thì đưa lệnh bắt! ... Mời là tôi không có đi ! "

Có việc như thế mà lằng nhằng mãi.

Việc lớn hơn họ giải quyết thế nào ?

Chả trách họ ... vì tướng lĩnh, quan lớn của họ cũng toàn phát biểu và hành động khiến dân sống dở.

Cảm ơn nhiều lắm ...các bạn quý mến quan tâm .

Đường còn dài, nhưng tôi có lòng tin, khi nào tôi và mọi người lên tiếng vì lẽ phải thì vẫn sẽ có những tấm lòng mến thương dõi theo bên cạnh, bằng cách nào mà các bạn thấy tốt nhất.

https://www.facebook.com/ngo.thu.7/posts/10209210337243425