Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2017

Thơ Trần Huy Minh Phương

 

Chuyện 3 gã và con chuột già

 

Tôi cùng ông bạn luống tuổi và người bạn vừa gần khít tuổi tôi ở chung một xó thành phố đẹp!

đêm,

lũ chuột rít lên điệu gặm nhấm từ lòng cống

đã có lần gã chuột cố tình ngoạm ngón trỏ của tôi

 

Sáng ra ông bạn già đạp xích lô

thương hiệu

sáng ra tôi phụ bếp cho người sang

sáng ra bạn vã mồ hôi phụ hồ

mót thời gian

vét thời gian

trầm tích đêm

mang mang điệu thơ đòng đưa

 

Cả ba chúng tôi cùng con chuột già

chung nỗi buồn

khu giải tỏa

mở mang đô thị

 

Ve ngân

hè xanh

đêm loang loáng

trăng vỡ mầm

 

Tôi khúc khích cười

còn thoảng trong cơn mộng mị

 

                               Cần Giờ -  TP.HCM, lúc 0 giờ,

                                       rạng ngày 29-5-2011.

                                              

 

Gió gọi từ phía mặt trời

 

Gió biển Đông ào dựng sững

sóng biển Đông lồng bạc quánh

sắc biển Đông xanh mặn quặn cầu vồng

những đàn cá bỗng giật mình giữa ngôi nhà đại dương xanh bình yên

mùi động cơ dò biển Mẹ đắng sóng vồ

gió gọi về ào ào những truyền tin

anh nghe

em nghe

tôi nghe

điệp khúc biển mặn muôn đời…

 

Mỵ Châu – Trọng Thủy

Triệu Đà – An Dương Vương

ôi… lông ngỗng bay rợp trời…

đêm qua lại mơ thấy Rùa Vàng dâng nỏ thần rồi kiếm báu

những Yết Kiêu luyện thở phía mặt trời

và tôi đi theo tiếng gọi trùng khơi

gió tràn về từ Lũng Cú tới Mũi Cà Mau

gió dạt dào từ Hoàng Sa tới Trường Sa

anh linh người xưa dõi bóng đường về nhắc chuyện bó đũa

lạy mẹ con đi

siết chặt tay cha trao con thêm bầu nhiệt trẻ

và cha nói tay phải dũng, tay trái trí, cần làm cho sáng rỡ con mắt thứ ba

 

gió lộng biển Đông

mùi động cơ không thân thiện làm bầy cá buồn quên hát với bình minh

những cắc cớ của người bạn làm mình thêm mặn tính

mặt biển Đông trầy xước những hừng đông

hoa muống biển trông ai, chờ ai… từ đây từ đây…

 

đừng khóc

đừng nói

mà hãy nghĩ

mà cần làm

chúng ta đi

nối tiếp những màu xanh

nối tiếp những anh linh còn lởn vởn chưa lìa

nối tiếp những câu ca cần đoạn kết

nối tiếp những mạch đời Thiện – Ác hiển minh

 

gió gọi ta từ phía mặt trời

nào, lên đường… tôi ơi!

mé sóng biển Đông, lúc 22 giờ 40, ngày 07.5.2014

 

 

 

Hình như là những chuyến tàu

 

những chợp mắt ngắt quãng

qua những đồng vàng

gầy

rụng

 

bị lôi dậy từ âm thành mời ăn [ sáng, trưa, chiều & tối và… ]

cửa kính sương vương hoen

chỗ đêm qua ngồi rộng thênh

trưa đầy [ ghế cứng ]

Đèo Ngang, Huế, Hải Vân, Đà Nẵng,…

có phải mây bâng khuâng

tiếng nện thời gian cần mẫn khắc trên những đường ray

giọng trôi miên man

thèm quê hương

qua những toa tàu chờn vờn mộng

 

câu chuyện thú vị / nụ cười giăng ngày

đã lọt thỏm giữa biển đời nhộn nhạo

khi còi tàu dừng lại ga nào đó

 

gã – hành khách cuối cùng của trạm dừng chân

tàu hồng hộc thở / khói ủ đầy

mắt cay.

mà cũng lạ, từng mảng đời bện nhau nên hình hài xứ sở

buồn không tả nổi

ơ, mà thương biết bao…

 

                        Trên tàu SE3 Bắc – Nam, đoạn Quảng Nam, ngày 23.10.2016.

 

 

Rơi

 

hai mặt trăng trùng khít vào đêm

không hình lưỡi liềm, cánh cung mà đã thành

răng cưa.

từng bụm máu

rơi

đêm thật sâu

 

mặt trời, mặt trăng lấp liếm giữa

tảng mây

lặng và rơi tự bao giờ

 

trăng răng cưa

nắng đỏ bầm

chiều đã xuống lâu

ngạch cửa / con chó ngồi sủa gió

đứa bé trỏ ra cửa

“mẹ ơi! Khi nào cha về?!”

                         

                                               Ta bà, ngày 02.11.2016.

                                                         T.H.M.P