Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

Diễn vừa thôi chứ!

Trần Đức Anh Sơn

Anh Son Tran Duc's photo.

Đã lâu, có một tiền bối nói với tôi câu này: “Sống ở đời phải tỏ điều này: muốn ngậm viên ngọc thì phải nhả cục thịt, muốn nuốt cục thịt thì phải nhả viên ngọc. Không thể có được cả hai”.
Suốt mấy chục năm qua lãnh đạo Việt Nam lựa chọn thể chế chính trị độc đảng lãnh đạo đất nước, ghi vào Hiến pháp hẳn hoi. Mọi việc của đất nước từ A đến Z đã có đảng lo. Nhân sự do đảng cử. Người dân cứ thế chấp hành. Ai không thích điều này thì đi xứ khác mà ở. Ai phản kháng: nhẹ thì “khốn khổ khốn nạn” với các cấp chính quyền, nặng thì nếm mùi lao lý. Suốt mấy chục năm ròng người dân cũng quen rồi, thế giới cũng quen luôn, đến nỗi Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama cũng phải tuyên bố: “Hoa Kỳ tôn trọng thể chế chính trị của Việt Nam” khi tiếp TBT Đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng tại Nhà Trắng hồi tháng 7 năm 2015.


Vậy thì hà cớ gì mà từ hồi tháng 1 đến giờ lãnh đạo Việt Nam lại bày nhiều “show” dân chủ cho dân tình xem đến vậy, nhất là “show” kêu gọi người “có tâm, có tài” tự ứng cử đại biểu HĐND các cấp và đại biểu Quốc hội, khiến cho bao người tưởng thiệt, đã dồn trí lực và tâm huyết, hao tốn thời gian, bỏ bê công ăn việc làm… để làm hồ sơ tự ứng cử, sau đó là phải chịu các màn đấu tố kinh hoàng trong các hội nghị hiệp thương, để rồi cuối cùng họ bị các đạo diễn trong bóng tối sổ toẹt tất cả.
Muốn ngậm “cục thịt độc quyền” thì phải nhả “viên ngọc dân chủ” đi chứ. Làm sao “chơi” cả hai món đó cùng một lúc được.
Thà cứ làm như gia đình họ Kim ở Bắc Hàn cho xong, đỡ phải tốn gần 3.600 tỉ đồng để bầu cử một quốc hội (khóa 14) mà kết quả dường như đã được duyệt từ… vòng gửi xe.
Có diễn thì cũng diễn vừa vừa thôi. Diễn sâu kiểu này vừa nực cười, vừa tốn kém quá thể.
Ác nhơn thiệt!
NGƯỜI NƯỚC HUỆ (không ngủ được ở Seattle)

Nguồn: FB Trần Đức Anh Sơn