Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Đến bây giờ ta vẫn ở bên nhau

(Từ FB Thế Dũng)

                                                   Tác giả và nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm 1985
Bài thơ khởi viết ngay sau ngày 17.02.1979 và đầu tháng 3.1979 mới hoàn tất. Sau đó Tạp chí Văn Nghệ Quân đội đã in và nghệ sĩ nhân dân Trần Thị Tuyết đã diễn ngâm trên sóng của Đài TNVN nhiều lần. Không ngờ sau hơn 36 năm, vẫn muốn nhắc lại
Cởi trần mà bắn thôi , trời xanh kia là áo
Đã trả kiếm cho Rùa Vàng mà vẫn không xong!
với những người bạn lính năm xưa và những người lính trẻ hôm nay.
Đến bây giờ ta vẫn ở bên nhau
1
Đến bây giờ ta vẫn ở bên nhau
Đêm ấy đếm sao trời quên ngủ
Nắc nỏm nghe con tắc kè tập hát
Được mấy tiếng bổng trầm gió sóng sánh đầy trăng
Ôm chặt nhau chuyện quê kiểng rì rầm
Đạn đau thế mày chỉ kêu hơi nhức
Còn cứ chối là không tức ngực
Ba lô nặng è chẳng chịu để tao mang 
Ngày đó đã yêu iếc gì đâu
Hoa phơ phất bầy ong nào thương mến 
Hớp ngụm rượu Bản Lào trước giờ qua trọng điểm
Vòng cua bay - pháo sáng - bụi tung trời!
2
Đến bây giờ vẫn nhớ tuổi hai mươi
Cặm cụi bòn “ tàu bay” mỏi mắt
Được một nắm lo lèn không chặt bụng
Rủ nhau đi bẫy chuột nướng thơm lừng
Cây ghi - ta còn mỗi một giây thương
Năm giây nhớ lên rừng tìm chẳng thấy
Chúi mũi gảy bập bùng hồn nhiên vậy!
Hát bâng quơ thương nhớ bỗng lên mầm
Cô gái ấy yêu mày - mày chẳng biết bâng khuâng
Cầm thư hộ tao trách mình xấu số!
“Dấu cây dương cuối cùng bom phạt đổ
Em vẫn đợi anh về - em toàn nhớ anh thôi!”
Mày cứ ngơ ngơ ngượng chẳng lên lời 
Bom nổ có ù tai mày cũng không quên nổi!
Ký ức ngọt ngào cứ dâng lên... tiếc nuối
Ai bảo cứ vô tư trước cái chuyện vô bờ!
3
Ôi con đường thủa ấy quá ngây thơ
Đom đóm múa cứ ngỡ là tinh tú 
Phấp phỏng chờ nhau bao lần tim muốn vỡ 
Ngóng vệt đèn gầm như ngóng bình minh 
Ngủ trong lửa Trường Sơn nghe thác réo tên mình
Tiếc chỉ có một thời trai trẻ 
Phù Động quá!...Ôi những ngày đánh Mỹ
Mắt chúng mình ừng ực uống sông Ngân!
Mắt chúng mình xanh ngắt nước Cửu Long
Càng giông bão sóng sông Hồng càng đỏ
Dẫu củ chuối, lương khô và nước lã 
Đã yêu sông phải lên tận Kỳ Cùng...
Kẻ hiểm độc đây rồi. Máu đỏ đất Tam Lung
Chúng trắng trợn hiện nguyên hình tàn bạo
Cởi trần mà bắn thôi ! Trời xanh kia là áo !
Đã trả kiếm cho rùa vàng mà vẫn không xong.
Và bây giờ lưng lại tựa vào lưng
Rê gươm lửa vùi thiêu quân bội phản
Ôi lá cỏ như buồm bên khe ngắm
Nhận kiếm của Rùa Vàng ta vạch sáng biên cương
Chúng kéo đến ùn ùn, xấc láo bất lương
Chúng cứ tưởng Đồi Không Tên vô chủ
Hãy tỳ súng lên vai. Lại có nhiều chuyện thú
Đến bây giờ ta vẫn ở bên nhau
Dẫu bao giờ ta vẫn ở bên nhau!
3-1979