Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2025

Những con chữ của ba tôi

 Ái Điểu

Meditation — René Magritte, 1937.


Những con chữ của ba tôi

như những con dông xù xì gai gốc

trốn trong trang giấy vở học trò

úa vàng màu cát động.

 

Những con dông ăn hoa xương rồng

những con chữ của ba tôi

nuốt day dứt xương kẽm gai của chiến tranh và của hoà bình.

 

Những hàng rào bằng kẽm gai thời chiến tranh

chận đường đến chân trời xanh

Những hàng rào bằng chữ thời hoà bình

khoá cổng ngõ ước mơ.

 

Ba tôi chạy bằng đôi chân trần trên sa mạc cát nóng

bắt những con dông

hít thở những con chữ

nuôi sự sống.

 

Ba tôi viết những lời thơ gai góc, xù xì

giấu trong bóng đêm của thời đại hoang tưởng trùm qua hai thế kỷ.

 

Những con chữ của ba tôi

như con dông sợ hãi khi thấy loài người

trốn sâu vào lòng cát cháy

như hơi thở dè chừng trong lồng ngực

khi nghe tiếng hô hào giả trá rền vang.

 

*_

 

Thời thiếu niên, tôi lớn lên nhờ thân xác của loài dông

thời thiếu nữ, tôi trưởng thành nhờ những con chữ như con dông của ba tôi

những con chữ của người lính già đầu bạc

viết bằng máu, mồ hôi và nước mắt.

 

Những câu thơ trốn trong sa mạc cát

sống bằng hoa của xương rồng.

 

Những câu thơ ăn chay, khao khát an lành

không hận thù, không nhóm lửa chiến tranh

vẫn sợ hãi ẩn thân trong gió cát.

 

Tất cả những đứa trẻ con cháu của nguỵ quyền, nguỵ quân

trên trán có dấu ấn đóng bằng sắt nung

như gia súc bị đóng dấu sau khi ra lò mổ

như người tù bị lưu đày, phát vãng

trên quê hương của chính mình.

 

Tôi sinh ra sau chiến tranh

nhưng không được sống hoà, bình

Tôi là búp măng non phế phẩm

là công dân xếp hạng chín

lớn lên không được thấy trọn ánh bình minh.

 

*_

 

Những ngọn gió Nam hanh bào mòn dấu sắt nung đóng trên trán

những con chữ ẩn trong cát hoang

tắm gội gió sương

nhú mầm xanh

 

Những con chữ hoài thai trong giấc mơ

rơi rụng trên hoang mạc cát lầy

uống sương đêm, trổ bông kết trái

trên cây xương rồng gai góc

dưới ánh mặt trời nhiệt đới.

 

Những con chữ ẩn mình dẫn tôi đi trên hành trình vô hình không đích tới.

 

*-

 

Hoang mạc cát biến thành khu du lịch

người ta nuôi dông trong trại xi măng

những con dông béo mập

vì thức ăn công nghiệp

vì những câu thơ, tiếng nhạc điệu đà phô trương tình dục.

 

Ba tôi không có Phây-Bút, Za Lô

không in thơ

không ai biết ba tôi là người có làm thơ.

 

Tôi đọc thơ ông trong giấc mơ của tôi

giấc mơ của loài dông lưu thân trong hang chuột cống

lúc nhớ, lúc quên những nhánh xương rồng.