Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2025

Đọc thơ chị Trần Mộng Tú

 Lê Học Lãnh Vân

Ấm tay từng hạt nắng đời

Những dòng thơ chị bên trời gởi sang

Vỡ đôi trên cánh mai vàng

Nửa mùa xuân cũ bàn hoàn quê hương

Nửa xuân tươi tắn nhìn gương

Tri âm chuốc rượu, đoạn trường thả sông...

Cám ơn chị thoảng hương lòng

Ánh trăng lục bát soi trong chén trà...

Lê HL Vân, 26.07.2025

* bàn hoàn nghĩa quyến luyến, lưu luyến, không phải bàng hoàng nghĩa bất ngờ, sửng sốt.

Ấm tay từng hạt nắng đời

Những dòng thơ chị bên trời gởi sang

Trên tay tôi là tập Thơ Trong Tay Áo, tập thơ mỏng, nhỏ, khiêm tốn và duyên dáng. Không phải cái duyên dáng của đôi mi hai mươi cong vút mà của nụ cười, ánh mắt thân tình và thanh lịch nhiều chiêm nghiệm. Đó là món quà văn chương của chị Trần Mộng Tú từ “bên trời” Hoa Kỳ nhờ chị Ý Nhi trao cho sáng nay.

Tôi đọc nhà thơ Trần Mộng Tú đã lâu. Cách đây vài năm, chị Ý Nhi nói chị Mộng Tú hỏi một bài viết của tôi để đăng trên tờ Diễn Đàn Thế Kỷ. Dịp ba mươi tháng tư, trang Văn Việt đăng Thơ Những Ngày Tháng Tư gồm một bài của chị Mộng Tú và một bài của tôi.

Dù chưa giáp mặt, với những trao đổi văn chương như vậy, giờ nhận tập thơ chị tặng, tôi xúc động và cảm kích. Mang tập thơ về nhà khoảng ba giờ rưỡi chiều, nằm võng đu đưa, ngâm nga... cho tới xế. Đọc xong, cảm xúc dâng lên, viết bài cảm tác như trên.

Vỡ đôi trên cánh mai vàng

Nửa mùa xuân cũ bàn hoàn quê hương

Nửa xuân tươi tắn nhìn gương

Tri âm chuốc rượu, đoạn trường thả sông...

Bốn câu trên hình dung tác giả, chị Trần Mộng Tú, như một hạt nắng rơi trên cánh mai vàng, vỡ làm hai, một nửa hạt vương vấn quê hương, một nửa hạt vui tươi, đang vén tóc soi gương bên song cửa, chuẩn bị bước ra sân ngập tràn nắng mới. Ngoài sân ấy có người đợi, rượu vui mời khách tri âm, nỗi buồn thả sông cho nước cuốn đi...

Bốn câu lục bát trên hình như có cùng xôn xao với Hạt Nắng của chị Mộng Tú...

Hạt nắng vỡ làm đôi / Một nửa còn trên lá / Một nửa chim mang đi...” (Hạt Nắng)

Cảm nhận của tôi có lầm chăng cái tâm sự thường đứng giữa buồn-vui, giữa xưa-nay của chị?

Nhờ gió mùa mang hộ / mái tóc xanh qua hồ / Gió vụng về đánh rớt / rơi trắng cả trang thơ.” (Gió Mùa)

Xuân sắp về tới nơi / không phải xuân cũ đâu / Xuân cũ mất hẳn rồi / Đây là người khách lạ.” (Khách Lạ)

Trong mơ thấy mình trẻ / thức dậy thấy mình già / Muốn nằm xuống mơ lại / trên gối tóc trắng phau.” (Nằm Mơ)

Đó là tâm thế của người trải qua nhiều cảnh đời, xem nhiều vở kịch đời... giờ trong cảnh giới bình tâm nhìn sự thế. Vui nhẹ nhàng, buồn phơ phất, câu thơ như gió thoảng...

Nhưng mà, dù xưa dù nay, dù buồn dù vui, nỗi niềm nào cũng dịu dàng, chăm sóc, ấm áp...

Chân bước qua thềm nhà / nắng cũng vào tới cửa / Nồi cơm ai vừa thổi / cùng chín với mùa Thu.” (Thu Tới)

 “Thật xa về phố cũ / bỗng gặp lại mưa trưa / Khum bàn tay nhỏ hứng / được vốc tình ngày xưa...”

“Lạ chưa, trong tách nước trà / Múc lên được tiếng chim ca đầu ngày”

Cám ơn chị thoảng hương lòng

Ánh trăng lục bát soi trong chén trà...

Qua Chùm Thơ Lục Bát, tôi mới thấy mình chưa bao giờ được như chị Mộng Tú, nếm trên đầu lưỡi vị thơm ngon của “Cà phê với một chút đường, Em pha tôi với vết thương biết cười

Cũng chưa bao giờ, như chị, tìm được nỗi niềm trong mắt người thương để “Nhặt ra một chút biển dâu pha trà”...

Trong khi vui với chị Mộng Tú niềm vui của bậc Mẹ Cha

Pháo hồng nổ ở hiên ngoài / Con ơi, mẹ biết nhà trai đến rồi.

Tôi xin cám ơn chị vì toàn tập Thơ Trong Tay Áo, và vì những vần lục bát đẹp như ánh trăng rằm ở nửa sau của tập...

Ngày 26 tháng 7 năm 2025