Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2025

“Trung Quốc có một Mao Trạch Đông” và án oan Hồ Phong

Nguyễn Nguyệt Cầm


Tuần trước, mình xem một bộ phim tài liệu nhan đề Storm under the Sun (Bão tố dưới ánh Thái dương). Bộ phim gốc dài 139 phút, tiếng Hoa, ra đời năm 2009. Bản mình xem là bản rút gọn và đã được biên tập lại vào năm 2014, có phụ đề tiếng Anh, dài 59 phút.

Bộ phim kể lại vụ đàn áp văn chương – chính trị do Mao Trạch Đông chỉ đạo, nhằm vào học giả/ nhà văn Hồ Phong (1902-1985) và nhiều nhà văn cũng như nhiều cán bộ văn hóa khác bị cho là có liên quan đến ông.

Theo bộ phim, trong vụ Hồ Phong, có tổng cộng 92 người bị bắt, 63 người bị quản thúc và thẩm vấn, 73 người bị mất chức, và 2100 người bị ảnh hưởng liên đới.

Vụ đàn áp kéo dài gần 30 năm, từ đầu thập niên 1950 mãi tới tận cuối thập niên 1970 (sau cái chết của Mao Trạch Đông). Phải sang đầu thập niên 1980 thì các nạn nhân mới được “chiêu tuyết.”

Theo một số học giả Trung Quốc, vụ án chống “tập đoàn phản cách mạng Hồ Phong” là một trong những vụ án oan lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc kể từ thời Chiến Quốc.

Đồng đạo diễn của bộ phim là Bành Tiểu Liên (1953-2019), thuộc thế hệ thứ 5 của điện ảnh Trung Quốc (bao gồm lớp đạo diễn "tốt nghiệp và tạo dựng sự nghiệp" vào nửa đầu thập niên 1980, trong đó có Trương Nghệ Mưu và Trần Khải Ca).

Cha của Bành Tiểu Liên là Bành Bá Sơn (1910-1968). Năm 1954-1955, ông giữ chức cục trưởng cục Tuyên truyền Thượng Hải. Bành Bá Sơn bị bắt vào năm 1955 vì bị cho là có liên quan đến nhóm “phản động” Hồ Phong. Ông bị tù giam 1 năm 7 tháng, sau đó bị đưa đi cải tạo 8 năm. Năm 1968, trong cuộc Cách mạng Văn hóa, ông bị Hồng Vệ Binh đánh chết.

Thời Cách mạng Văn hóa, bản thân Bành Tiểu Liên cũng bị gửi về nông thôn cải tạo trong suốt 9 năm trời ở tỉnh Giang Tây.

Trong phim, có rất nhiều chi tiết gây ám ảnh.

Ví dụ, người kể nhắc tới báo cáo Hồ Phong viết gửi Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc vào năm 1954 về “Tình hình thực tiễn của văn học nghệ thuật [TQ] sau giải phóng [1949].” Báo cáo đề cập đến 5 lưỡi dao treo lơ lửng trên đầu các nhà văn Trung Quốc:

  1. Nhà văn phải có thế giới quan hoàn hảo trước khi viết.
  2. Chỉ có cuộc sống của công nhân, nông dân và binh lính mới đáng được viết tới.
  3. Sự sáng tạo chỉ có thể được thực hiện sau khi [nhà văn đã được] cải tạo tư tưởng.
  4. Hình thức [văn chương] dân tộc chỉ có nghĩa duy nhất là hình thức truyền thống.
  5. Có những đề tài quan trọng hơn những đề tài khác. [nghe như trong Trại súc vật].

Phim có nhắc đến bi kịch của nhà thơ A Lũng (1907-1967), thuộc thi phái Thất Nguyệt thời những năm 1940. Sau khi bị bắt và bị coi là một trong những người cầm đầu ““tập đoàn phản cách mạng Hồ Phong,” nhà thơ A Lũng bị đưa ra xét xử tại tòa.

Một học trò của ông là Lâm Hi bị ép phải tới làm chứng ở phiên tòa là mình đã chịu ảnh hưởng của những tư tưởng phản động của A Lũng như thế nào. Ông kể về phút hai thầy trò nhìn nhau. Ông không thể quên nổi ánh mắt của thầy mình. Thế nhưng, ông vẫn buộc phải đọc những lời chứng dối gian đã được duyệt từ trước. Sau khi nghỉ ít phút, tòa tuyên án 12 năm tù. Khi được hỏi có muốn nói gì không, nhà thơ A Lũng ngẩng cao đầu, và bảo, “Tôi từ chối quyền kháng cáo. Tôi nhận toàn bộ trách nhiệm. Không có ai khác liên quan đến những tội [mà tôi bị buộc] này.”

Trần Phái, con trai duy nhất của nhà thơ A Lũng kể, “khoảng cuối năm 1966, một nhân viên an ninh tới cơ quan tôi. Ông ta nói cha tôi ốm nặng và muốn gặp tôi. Nhưng tôi không dám đi. Cha tôi qua đời vào ngày 15 tháng 3 năm 1967. Khi lâm trọng bệnh, ước muốn duy nhất của ông là được gặp tôi lần cuối. Nhưng tôi đã không đi. Tôi không dám...” Và ông Trần Phái đã khóc…

Một chi tiết gây ám ảnh khác là khi đạo diễn Bành Tiểu Liên kể về cái chết của cha mình. “Năm 1968, hai năm sau khi cuộc Cách mạng Văn hóa bắt đầu, bố tôi bị Hồng Vệ Binh đánh chết tại một nơi rất xa nhà.” Ngay sau lời kể đó của cô, là cảnh dân chúng Trung Quốc đang hô Mao Chủ tịch Muôn Năm!

Bạn có thể xem phim ở đây: https://www.youtube.com/watch?v=QpBCzHQPEak

 

Hình (chụp từ phim): Trần Phái và cha mình, nhà thơ A Lũng.