Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2025

Thơ Lê An Thế

 NGOẠI CẢM THI

 

Nhỏ nước mắt vào thơ

tôi đã tìm ra, đúng

mộ mình.

 

LÚC ẤY

 

Tôi biết ngay

cái chết mới là điều có thực.

 

 

TÊN KHÔNG THỂ ĐÚNG

 

Sự thực không phải là tôi

những cái tên không phải là tôi

tôi là thế

Thế

không phải

là tôi.

 

Những giấc mơ không là tôi

tỉnh

càng không thực

một cái tên

không ai gọi đúng.

 

Sáng sáng trưa trưa chiều chiều tối tối

tôi bất ngờ

già nhanh

như ánh sáng.

 

Tôi chui vào kinh Phật

Phật bỏ lên chùa

tôi loay hoay ngoài cửa

tôn giáo quê hương tình yêu thân phận

tất tần tật

vẫn ngoài lề.

 

Gặp thơ

tôi muốn biến

gặp em

tôi càng khó trụ.

 

Một tình yêu một cái tên một chỗ trú một tâm hồn

tôi lơ lửng

giữa tỉnh giữa say

cứ giữa và

tôi trèo tường

tạm trọ

giữa chỗ trống của thơ.

 

 

EM GỌI TÊN

 

Thế

tôi nghe ra

hạnh phúc là điều tôi đang đánh mất.

 

 

CHỌN

 

Có thể sự cô độc đã chọn tôi, chữ

chọn tôi, không cách thoát, tôi

chọn thơ

tự cứu mình.

 

Có đêm khi say khi tỉnh,

không thể chọn

lại cuộc đời, tôi càng trơ trọi

trong thơ.

 

 

ĐỂ THOÁT

 

               gởi Lê Sông Văn

 

Để thoát những phiền muộn của một ngày

say

để thoát những thứ còn lại

ngủ.

 

Để thoát

tôi muốn hỏi mẹ

sao tôi phải khóc lúc chào đời

tôi muốn hỏi cha

có phải “tôi sống tức tôi đau khổ”?

 

Để thoát

tôi giận mình

sao bây giờ vẫn khóc?

ngay cả lúc làm thơ.

 

 

CẦU THANG LÊN MỘT BỨC TRANH

 

Như những vết than chì

để lại trong một bức tranh

và chiếc cầu thang của em dựng lên một thế giới khác

 

chiếc cầu thang biết nghe giọng hát khàn khàn của Mariana Faithfull

nơi em bỏ trốn mặt đất

chiếc cầu thang đứng thẳng

em vẽ thêm 2 cái cánh

chiếc cầu thang giữa trời

có thể dấu những cái bánh

những bài thơ

những bức tranh trên nóc nhà của thành phố này

chiếc cầu thang dành cho những người từ chối những mặt phẳng

em cứ chui qua những bức tường

chiếc cầu thang như một tháp gãy

(rất trơ trọi ở Houston)

giữa nửa đêm và chiếc điện thoại là một khoảng trống

giữa chiếc điện thoại và lòng bàn tay là một khoảng trống khác

giữa lòng bàn tay và em là một khoảng trống khác nữa

những khoảng trống lập thể

nơi tôi có thể đụng hàng mùi cà phê buổi sáng

nơi tôi có thể đụng hàng màu rượu hồng buổi tối

nơi tôi bỏ trốn thế giới bên trong

nơi em mở cửa đón những người bạn

những quyển sách

những chai rượu

những món ăn

những mẩu vụn

những màu da những ngôn ngữ

trước một thế giới ngày càng không thể đoán trước

tôi giữ lại một khoảng trống nhỏ của căn nhà lập thể này

để nghe

một trái tim đập khẽ

khi chân em đang bước xuống.

 

Fountain Valley, California, 3-2025