Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2024

Thơ Kiệm Hoàng

BUỔI SÁNG TẢN BỘ BỖNG NHỚ NHÀ

                                   

ta sáng chiều đi bộ quẩn quanh

tìm nắng ấm giữa mùa đông lạnh

những con đường thanh bình yên vắng

bước chân cao thấp bóng độc hành

 

đã bao năm đi quẩn đi quanh

một mình nơi đất khách quê người

lòng ta vẫn trông về phương bắc

cố xứ mong hoài… cố xứ ơi

 

ở nơi đây hơn nửa đời người

(mà nơi cố quận chỉ đôi mươi)

sao vẫn không nguôi lòng thương nhớ

đất trời phương bắc… cứ xa xôi

 

ta ở đây vui cùng cây cỏ

cỏ cây làm bạn quên tháng ngày

lấy đất lấy trời làm quê quán

quê của người, ta ở lại đây

 

lòng ta những buổi chiều mưa bụi

lại thấy bâng khuâng nỗi nhớ nhà

nỗi nhớ làm lòng ta băng giá

đâu phải mùa đông rét lạnh này

 

sáng mùa đông ta đi tản bộ

cỏ cây còn đẫm lạnh hơi sương

ta đi mà vẫn chưa về đến

đất cũ quê nhà chốn cố hương

 

EM CÓ VỀ ĐÂY GIỮA MÙA THU

                                               

em có về đây giữa mùa thu

những con dế ca

                           ru bầy lá mục

những sợi mưa bay cong trên vỉa phố

mái tóc em ngày cũ còn thơm mưa

 

em có về đây giữa mùa thu

bầy sẻ cũ bay về đâu

cuối nẻo thời gian xanh màu rêu phủ

những ngón tay khô

           vươn mãi với trời xanh

 

em có về đây giữa mùa thu

đôi mắt ướt sũng nỗi buồn của mẹ

níu chân anh theo từng dát mây tần

bay trong chiều thời gian tâm tưởng

 

em có về đây giữa mùa thu

lưng anh gầy dựa vào bóng tối thời gian

từng bước chân cong vòng theo lối mòn lịch sử

liêu xiêu đi giữa cuộc đời

 

em có về đây giữa mùa thu

khi lòng anh đã vàng theo xác lá

tuổi đời đếm theo từng chân tóc bạc

mà lòng hoài thao thiết những đêm mưa

 

em có về đây giữa mùa thu

để hồn anh đu theo từng làn mưa bụi

                           bay đi

                                    bay đi

 

CÒN THA THIẾT NHỮNG NGÀY

                                   

ừ, làm sao anh biết

sương mù bến sông xưa

đời muôn vàn ly biệt

sông dài bao nắng mưa

 

em một thời ngây ngô

ngày thơm từng nếp áo

anh một thời mộng ảo

mắt gợn xanh chân trời

 

ngày, em dài mong đợi

mây hoài bay qua mau

đêm, anh ngàn thương nhớ

nước chảy xuôi chân cầu

 

đời trôi như dòng sông

êm đềm con nước chảy

bao gập gềnh bão giông

còn tha thiết những ngày

 

còn tha thiết những ngày

dù sông dài ly biệt

sương mù bến sông xưa

ừ, làm sao anh biết

 

K. H