Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2024

Thơ Nguyễn Phương Đình

Ung thư

 

khi tôi hoài thai trong bụng mẹ, nó đã tiềm tàng,

xét nghiệm DNA chỉ ra như thế.

 

họ đặt ống truyền vào tim tôi những chất cực độc,

(cái mà họ gọi là độc trị độc), hủy diệt bao triệu bạch huyết cầu mỗi giây.

 

thỉnh thoảng, im lặng để lắng nghe thân xác mình,

dường như có tiếng (cười) rúc rích trong các ống xương.

 

mỗi sáng ngồi nhặt những sợi tóc rụng trên gối, tôi đếm, trân quý đặt vào chiếc hộp gỗ nhỏ xinh xắn màu xanh da trời, đến hôm nay đã được 49872 sợi.

 

có những đêm trong giấc ngủ,

tôi thấy những ngón tay mình trổ những đoá hồng đen.

 

đêm khuya nằm quay mặt vào tường, lòng thống hối,

nước mắt trào tuôn, chảy thành một dòng suối làm mát mẻ lại linh hồn tôi.

 

mỗi ngày, ngước mắt lên nhìn bầu trời xanh biếc tôi thấy đôi mắt nhân từ dịu êm,

lòng thầm tạ ơn, lại thêm một ngày tươi mới.

 

tôi sống mỗi một ngày, one day at a time.

 

 

 

 

Tháng chín mùa Xuân

 

Ở đây, tháng chín mùa Xuân.

 

Rất yên tịnh!

 

Tôi ngồi nhìn những tia nắng màu thuỷ tinh, nhảy múa trên những lá cây bạch đàn, gió hiu hiu làm lay động.

Trên những khóm cây, những con chim sâu chuyền cành, trò chuyện líu lo.

 

Diệu kỳ, một ngày mùa Xuân tháng chín!

 

Cây phong Nhật đâm chồi nẩy lộc, mướt những sắc màu.

Những chùm hoa tử đằng màu hồng dáng rũ bên khung cửa kính.

 

Im lặng tận cùng.

Không thời gian dường như ngưng đọng.

Khoảnh khắc nhiệm màu.

 

Ôi tháng chín, vào Xuân.  Kỳ diệu!

Tâm linh tôi, yên tịnh thay, an bình thay!

 

 

 

Đi cho qua hết bốn mùa

 

Bốn mùa, tôi dạo chơi trên đất. Vào mùa hạ, lang thang trên rặng núi Blue Mountains. Sang thu, đi thuyền trên dòng sông Murray. Qua đông, lái xe băng qua vùng núi tuyết lạnh giá Snowy Mountains. Mùa xuân về, đi xuyên qua sa mạc, ghé vào Uluru, chờ đến mỗi hoàng hôn ngắm nhìn Ayers Rock từ từ thay đổi màu sắc từ màu xanh ủ rũ sang màu tím bí ẩn.

 

Biết mấy mùa vui-buồn-sướng-khổ, đã đi qua.

Vào xuân, đến hạ, sang thu, đông về

và cứ thế,

thoáng chốc sắp cạn hết một đời.

 

Ngựa nản chân bon dừng chân lại.

Thử hỏi nhân gian, còn lại mấy mùa Xuân?