Người phụ trách Văn Việt:

Trịnh Y Thư

Web:

vanviet.info

Blog:

vandoanviet.blogspot.com

Danh ngôn

“Thế giới này, như nó đang được tạo ra, là không chịu đựng nổi. Nên tôi cần có mặt trăng, tôi cần niềm hạnh phúc hoặc cần sự bất tử, tôi cần điều gì đó có thể là điên rồ nhưng không phải của thế giới này.”

Ce monde, tel qu’il est fait, n’est pas supportable. J’ai donc besoin de la lune, ou du bonheur, ou de l’immortalité, de quelque chose qui ne soit dement peut-etre, mais qui ne soit pas de ce monde.

(Albert Camus, Caligula)

.

“Tất cả chúng ta, để có thể sống được với thực tại, đều buộc phải nuôi dưỡng trong mình đôi chút điên rồ.”

Nous sommes tous obligés, pour rendre la realite supportable, d’entretenir en nous quelques petites folies.”

(Marcel Proust, À l’ombre des jeunes filles en fleurs)

.

“Nghệ thuật và không gì ngoài nghệ thuật, chúng ta có nghệ thuật để không chết vì sự thật.”

L’art et rien que l’art, nous avons l’art pour ne point mourir de la vérité.” (Friedrich Nietzsche, Le Crépuscule des Idoles)

.

“Mạng xã hội đã trao quyền phát ngôn cho những đạo quân ngu dốt, những kẻ trước đây chỉ tán dóc trong các quán bar sau khi uống rượu mà không gây hại gì cho cộng đồng. Trước đây người ta bảo bọn họ im miệng ngay. Ngày nay họ có quyền phát ngôn như một người đoạt giải Nobel. Đây chính là sự xâm lăng của những kẻ ngu dốt.”

Social media danno diritto di parola a legioni di imbecilli che prima parlavano solo al bar dopo un bicchiere di vino, senza danneggiare la collettività. Venivano subito messi a tacere, mentre ora hanno lo stesso diritto di parola di un Premio Nobel. È l’invasione degli imbecilli.”

(Umberto Eco, trích từ bài phỏng vấn thực hiện tại Đại học Turin (Ý), ngày 10 tháng 6 năm 2015, ngay sau khi U. Eco nhận học vị Tiến sĩ danh dự ngành Truyền thông và Văn hoá truyền thông đại chúng. Nguyên văn tiếng Ý đăng trên báo La Stampa 11.06.2015)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2023

Thơ Giáng Vân

Thi sĩ

(Gửi thi sĩ Nguyễn Đức Tùng)

 

Anh có rất nhiều tình yêu

Rất nhiều nỗi buồn

Cùng lòng xót thương vô hạn

Anh thả

Từng con chữ một

Như đang chơi một trò chơi

Những chữ

Bay đầy trời

Những chữ

Rụng vào một ngôi nhà cũ

Một ngõ nhỏ cũ

Một người yêu cũ

Cả những cánh đồng mới

Và những con tim tinh khôi buổi sớm

 

Những chữ

Rơi vào mắt tôi

Rơi vào tim tôi

Hình như còn rơi vào cả vào mắt vào tim của em

Của bạn

Của những người anh em

Thành những thiện lành, thương cảm.

 

Thi sỹ

Con đường của anh thật khó khăn

Bởi yêu

Và bởi ghét

Bởi thế giới chất chồng thù hận

Đố kỵ

Dối lừa

Bởi lòng người chật hẹp

 

Anh cứ thả

Từng chữ

Đọc lên thành âm thanh

Bạn sẽ thấy

Trầm

Ấm

Và lan tỏa

Lan tỏa mãi trong không gian

Trong nước

Trong đất

Tình yêu

Nỗi xót thương

Và nỗi buồn

Vô hạn.

30/3/2023

 

No think

 

Không nghĩ gì

Chỉ lắng nghe

Sông Hồng mênh mang nước

Phiêu dạt

Tận trong hồn

Ngay cả ngày nắng đẹp

hay là ngày mưa tuôn

 

Độc hành trong cõi đời

Dù người đến hay người đi

Trôi từ từ

Khi êm lặng khi ghềnh thác

Như thể

Ta đã trôi qua ngàn kiếp

 

Không nghĩ gì

Đó là tiêu đề triển lãm của họa sĩ Phúc

Buổi chiều mình vừa ghé qua

Con cá sấu nhỏ ngơ ngác và sợ hãi

Người đàn ông chạy

miệt mài từ kiếp nào

Đến giờ vẫn chạy.

Bức tranh được tạo ra từ vụn cơm cháy

Một vòng tròn khép kín vẽ bằng phân bò lên tấm toan trắng tinh.

Cuối cùng là lọ penicilin đựng nước mắt

 

Không nghĩ gì

Em va vào anh rồi em bắn ra xa

Ngỡ rất thân thương nhưng rồi xa lạ

Vòng tròn khép lại

Sông Hồng vẫn trôi

Nước mắt là của ai đó khác.

 

Nước mắt là của ai đó khác

Đựng trong lọ penicilin.

* "No think" là tiêu đề một triển lãm sắp đặt của họa sĩ Nguyễn Văn Phúc tại Manzi tháng 11/2022.

20/11/2022

 

Nguyễn Lương Ngọc, bạn tôi.

 

z4248443420608_8e556ebd3487daf4e7c7a61b6ffced5a

Chân dung nhà thơ Nguyễn Lương Ngọc, Acrylic trên toan, Kt: 60x80cm, Vẽ: 2022 - Giáng Vân

 

Bạn đã đi một con đường khác lâu rồi

Những người anh em vẫn nhớ

Nụ cười ấm áp và cặp mắt sáng

Đôi khi hơi quá độ.

Để tìm một sự thật.

 

Tìm thấy sự thật rồi

Bạn òa khóc nức nở như một đứa trẻ

Vì vậy

Dù bạn cao lớn và gồ ghề

Bạn vẫn cô độc sao

Không cô độc sao thành thi sĩ.

 

Bạn là loài thi sĩ sinh ra trên cõi đời này

Để không đặt vừa được vào đâu

Để bạn luôn là kẻ thừa,

Luôn ngượng nghịu vì sự thừa ra của mình.

Bạn không làm sao kiếm đủ tiền để cho Oanh mổ tim, cho con gái Anh Thư một tấm váy đẹp và vì vậy lòng bạn luôn nhức  nhối.

Ngày bạn mất chúng ta đã đi quanh mộ bạn để nghe những người phụ nữ trong làng hát một bài hát cổ

Cầu cho bạn được thảnh thơi.

Vậy mà đôi lần tôi mơ

Bạn biến thành con hạc trắng trong bầy hạc

Vừa bay vừa khóc

Trong cõi mịt mù.

 

Chúng ta ở lại sau

Thỉnh thoảng gặp nhau trong ngày giỗ bạn

Để đốt lên một ngọn lửa trong tâm tưởng

Bạn nhé.

14/11/2022