Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2022

Tôi nể phục chính phủ Hàn Quốc quá xá!

Đào Hiếu

Mấy hôm nay rảnh, xem bộ phim LÃNG KHÁCH (Vagabond) của Hàn Quốc, thấy người Hàn quốc họ tự do đáng nể. Nội dung phim là cuộc truy tìm thủ phạm khủng bố làm rớt chiếc máy bay chết 211 hành khách.

Kết quả: thủ phạm là cả chính phủ Hàn Quốc từ tổng thống, thủ tường, bộ trưởng quốc phòng, giám đốc cơ quan tình báo quốc gia, các cục trưởng và một lô quan chức cao cấp... ăn tiến của nước ngoài để gây án, hòng ký hợp đồng sản xuất máy bay chiến đấu, kiếm 500 tỷ won tiền hối lộ chia nhau.

Một phim có nội dung như vậy mà chính phủ Hàn Quốc hiện tại vẫn cho sản xuất và chiếu trên truyền hình.

Tại sao họ tự do như vậy?

Vì họ trong sạch.

Vì họ chính trực.

Vì họ không có chút mặc cảm tội lỗi nào với dân với nước.

Vì họ tự tin vào uy tín của mình trước dân tộc.

*

Gẫm lại mình.

Viết một bài báo, một bài thơ, một cái truyện ngắn hay một cuốn tiểu thuyết... phải gởi đi kiểm duyệt năm từng bảy lớp.

Sách được in rồi, nếu lỡ có câu chữ nào "sai sót", "nhạy cảm", "phạm húy" là tịch thu sách, nhẹ thì kiểm điểm, vừa vừa thì bị "mời làm việc"... nặng thì đi tù...

Tại sao lại như vậy?

-Vì quý vị không trong sạch

-Vì quý vị không chính trực.

-Vì quý vị mặc cảm với nhân dân.

-Vì quý vị chẳng còn chút uy tín nào trước công luận.

XEM PHIM "LÃNG KHÁCH" TÔI NỂ PHỤC CHÍNH PHỦ HÀN QUỐC QUÁ XÁ!

Có thể là hình ảnh về 2 người và văn bản

Nguồn: FB Đào Hiếu