Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Sáu, 18 tháng 2, 2022

Thơ Đặng Văn Hùng

BÓNG CÂY

 

Tôi đi về phía nghĩa địa

Chỉ để nằm dưới bóng cây

Nhìn cơn gió lay những nấm mồ

Âm thanh của buổi xa xưa nào đó

Chẳng còn khiến tôi bận lòng nữa

Các loài hoa đang thở quanh tôi

 

 

TRONG SƯƠNG

 

Người nguyện cầu

Người hát thánh ca

Người khoác cà sa đi miên viễn

Người mơ con thuyền trôi về thành cổ

 

Ai hành hương

Dừng bước bên đóa hoa

Nơi con kỳ nhông đẻ trứng

Đôi mắt ngó xa vời

Lớp lớp mái nhà chìm khuất

 

Dưới chân tường

Khói thuốc vẽ ra giấc mộng

Mùa xuân nảy nở chiêm bao

Lòng tưng bừng thơ trẻ

 

Nhưng bên kia bức tường

Người mù vẫn ngồi hát

Đàn chim sẻ

Cũng vừa bay đi

 

 

TRONG ĐÊM

 

Trượt dài theo giọt sương

Cuối cùng, nó đã được tìm thấy

Dưới đám cỏ ướt

Mặt trời lấp ló, phía sau kẽ lá

Muốn nhìn xem, điều chưa thể chiếu sáng

Hay từng là, sâu trong mơ

Ánh trăng, nhanh chóng, dập tắt mọi ý nghĩ

Chỉ bằng cái cúi xuống

Thật dịu dàng

Đó là gì, giữa cái cây

Con mắt nó, mở ra

Từ từ đỏ hơn, như trái táo

Với mãnh lực của niềm lặng im

Vươn lên, vươn lên mãi

Cho đến khi biến mất trong ánh trăng

 

(Rút từ tập Thổi hoa về biển, NXB Văn học, 2021)